Các nàng đều khát vọng khôi phục tự do.
Nếu như bị buôn bán đến khắp nơi trong vũ trụ mà nói, các nàng cũng thật sự xong đời, sẽ sống không bằng chết.
“Cứu đi hay sao?”
Hạ Bình sờ sờ cằm, tự hỏi được mất của chuyện này.
Lúc này, thanh âm Thanh Ngưu truyền tới: “Chủ nhân, hiện giờ không gian Sơn Hà Châu lại khuếch trương lớn không ít, gia tăng rất nhiều vườn thuốc và và đồng ruộng linh mễ, cần rất nhiều người đến chăm sóc, có lẽ những thiếu nữ nô lệ này có thể làm việc cho chúng ta.”