Bữa tiệc tổ chức rất thuận lợi, mà Hạ Bình thành công thu được hai mươi ngàn cừu hận giá trị, không biết bao nhiêu người thầm mắng chửi, nhưng mà bọn họ cũng không dám nói ra, chỉ có thể giả bộ ngoan ngoãn.
Đến tối, khách nhân tham gia buổi tiệc đều lục tục rời đi, biệt thự cũng chỉ còn lại một nhà Hạ Bình.
“Cha!”
Hạ Bình nói với Hạ Xuyên Lưu: “Lần này đi về từ khảo thí vào Viêm Hoàng Đại Học, cũng có mang chút lễ vật về cho hai người.”
“Con đi tham gia khảo thí, nghe nói rất khắc nghiệt, người chết không ít, còn có thể mang lễ vật về sao?” Hạ Xuyên Lưu nháy con mắt một cái.
Đùng một cái, Hạ Bình lấy ra bốn năm trái bảo thạch quả từ trong nhẫn không gian, lúc này liền bày để lên bàn, dưới ánh đèn chiếu rọi, tản mát ra vầng sáng ngũ sắc, vô cùng mỹ lệ.
“Đây, đây không phải bảo thạch quả trong truyền thuyết sao?”
Nhìn thấy trái cây này xuất hiện, Hoàng Lan Hân lập tức giật nảy cả mình, từ lâu nàng đã học về dược liệu, tự nhiên nhiều hoặc ít cũng biết được các loại nguyên liệu nấu ăn trân quý trên Viêm Hoàng tinh cầu, mà bảo thạch quả cũng là một loại nguyên liệu nấu ăn trong truyền thuyết mà nàng học được.
“Nghe nói trái bảo thạch quả này giá trị kinh người, một trái như vậy có giá đến năm mươi triệu đồng liên bang, cũng chỉ có cao tầng đại lão mới có tư cách hưởng dụng, bên ngoài thị trường căn bản mua không được, có tiền mà không mua được.”
Nàng xoa xoa con mắt, đều không thể tin được.
“Lợi hại, con trai, đống bảo thạch quả này con rốt cuộc tìm ở đâu ra?” Hạ Xuyên Lưu cũng vô cùng khiếp sợ.
Hạ Bình mỉm cười: “Địa điểm khảo thí lần này là ở trong một chỗ di tích, bên trong vừa vặn sinh trưởng một cây Thiên Địa Kỳ Thụ, thế là con liền đem những bảo thạch quả này ngắt lấy mang về.”
“Con trai, tại sao con không lên trời đi, người ta tham gia khảo thí, ai không phải cửu tử nhất sinh, lo lắng hãi hùng. Con ngược lại tốt, còn có thể mang đặc sản từ bên trong trở về.”
Hạ Xuyên Lưu một mặt im lặng, hắn cũng không biết nói sao cho tốt, cuộc thi này làm sao lại nghe không khác mấy đi du lịch.
“Đúng, trừ bảo thạch quả ra, con còn từ trong đó tìm tới không ít thịt thằn lằn lửa gai, bên trong ẩn chứa năng lượng và protein cực kỳ phong phú, dinh dưỡng đầy đủ, so với thịt Hỏa Hùng thú gì đó tốt gấp mười lần.”
Hạ Bình làm bộ vào trong gian phòng của mình, sau đó cầm một cái túi màu đen đi ra, bên trong đặt hai ba trăm khối thịt thằn lằn lửa gai, đùng một cái, cũng ném lên mặt bàn, nói: “Cường giả cảnh giới Vũ Đồ bình thường phục dụng, có thể kéo dài tuổi thọ, tăng cường thể chất, ăn được nhiều mà nói, tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả cũng không có vấn đề gì.”
"Cha mẹ cứ ăn hằng ngày, bảo đảm cả một đời không bệnh không tai ương."
Nhìn thấy nhiều đồ tốt có tiền cũng không mua được như vậy xuất hiện, Hạ Xuyên Lưu cùng Hoàng Lan Hân đều nói không ra lời, bời vì loại tình cảnh này mang lại kích thích quá lớn cho bọn hắn.
Tích tích ~~
Đúng vào lúc này, điện thoại di động của Hạ Bình vang lên tiếng nhắc nhở, hắn mở ra xem, thì ra là tin tức ngân hàng chuyển khoản, thí sinh chín Đại Châu sau khi trở về nhà, liền lập tức chuyển khoản cho mình.
Không đến mấy phút đồng hồ, những thí sinh kia liền chuyển khoản hoàn tất, rất sảng khoái, mà tài khoản ngân hàng của hắn cũng lập tức thêm ra chín mươi chín tỷ đồng liên bang.
“Sao thế con ?” Hạ Xuyên Lưu cảm thấy hết sức kỳ quái, nhìn con mình.
Hạ Bình dửng dưng nói ra: “Cũng không có gì, có người chuyển khoản cho con mà thôi, cuộc thi lần này nhận biết không ít bằng hữu, bọn họ làm sao cũng muốn đưa tiền cho con, từ chối cũng không ngăn cản được.”
Nghe nói như thế, khóe miệng Hạ Xuyên Lưu giật giật, cũng không biết nói cái gì, trên thế giới còn có loại người ngu ngốc, đưa tiền cho người ta, từ chối đều không ngăn cản được, vì sao không đưa tiền cho hắn đây?
“Đưa bao nhiêu tiền?” Hoàng Lan Hân hỏi.
Đùng một cái, Hạ Bình lập tức mở ra hình chiếu giả tưởng, cho thấy tin tức tài khoản của ngân hàng, lộ ra vừa rồi được chuyển khoản thành công con số chín mươi chín tỷ đồng liên bang.
“Chín mươi chín tỷ? Ông trời của ta ơi, sẽ không phải là số lẻ bị sai lầm đi, có phải là chím trăm chín mươi đồng hay không a?” hai người Hạ Xuyên Lưu cùng Hoàng Lan Hân đều run rẩy, trợn mắt hốc mồm.
Tuy trước đó những bảo vật vô giá kia cũng đủ để cho người giật mình, nhưng mà đây gần như là khoản tiền lớn hơn trăm tỷ, khiến đầu bọn hắn có cảm giác như muốn té xỉu tại chỗ.
Dù cho đối với những thế gia đại tộc đó mà nói, hơn trăm tỷ đồng liên bang cũng tuyệt đối là con số trên trời.
Phỏng chừng coi như là tài sản toàn bộ Nam Cung gia cộng lại cũng chỉ có nhiều như vậy, nhưng mà bây giờ Hạ Bình lập tức liền kiếm được, nói ra chắc chắn sẽ hù chết người.
“Không có sai lầm đâu, đây là thật.” Hạ Bình mỉm cười.
Hạ Xuyên Lưu ngửa mặt lên trời thở dài: “Con trai a, con như vậy chẳng phải là muốn lên trời, thật đúng là lên trời rồi, tuổi nhỏ liền kiếm lời hơn trăm tỷ, quá trâu, trâu đến rối tinh rối mù.”
“Bao nhiêu người so sánh cùng con, đều là cả sống cả một đời uổng phí a.”
Hắn rung động liên tục, trước buổi tối hôm nay, hắn đều không nghĩ tới Hạ gia của mình có thể có được hơn trăm tỷ, liền xem như là Hạ Lưu cha mình đã chết từ lâu đoán chừng cũng không nghĩ tới, nói ra người khác đều sẽ cho rằng đang nói mơ giữa ban ngày.
“Không không không, nếu như không phải nhờ cha, con cũng không có cách nào kiếm được nhiều tiền như vậy. Nếu thật tính toán, cha cũng có một nửa công lao.” Hạ Bình khiêm tốn nói.
Nghe đến nơi này, Hạ Xuyên Lưu lập tức lộ ra một bộ dáng đắc ý, nói: “Chứ còn gì nữa? Nếu như không phải ta nỗ lực sinh ra con, con cũng không có cơ hội kiếm lời nhiều tiền như vậy.”
“Đừng ở chỗ này khoác lác, nói ngươi mập ngươi thật đúng là thở gấp lên.” Hoàng Lan Hân tức giận nhìn lấy Hạ Xuyên Lưu.
Da mặt Hạ Xuyên Lưu so với tường thành còn dày hơn, không hề bị lay động, hắn trầm mặc một chút, nhìn lấy Hạ Bình, nói: “Con trai a, ngươi đều đã có tiền đồ như vậy, còn thi đậu vào Viêm Hoàng Đại Học, thân là cha, ta đã không còn gì để nói.”
“Phỏng chừng về sau ngươi là muốn tiến quân đến đỉnh phong võ đạo, con đường này cũng là ngươi chọn, ta sẽ không ngăn cản.”
“Nhưng mà phải chú ý an toàn, lưu được núi xanh không lo không có củi đốt.”
Hắn ưa thích khoác lác, nhưng mà cũng biết, biệt thự này, tiền này, thậm chí vị trí Cục Trưởng của chính mình, đều do con trai của mình mang đến, thế nhưng không có nghĩa là không phải trả giá.
Lợi ích lớn bao nhiêu, tự nhiên liền kèm theo hung hiểm lớn bấy nhiêu.
Thân là cường giả trong nhân loại, tinh anh trong nhân loại, vậy cũng phải đứng tại tiền tuyến, đối kháng quái thú mạnh mẽ, mỗi ngày vào sinh ra tử, hơi không cẩn thận liền có khả năng một ngày nào đó chết dưới một đầu quái thú Vương Giả.
Đây chính là vận mệnh của võ giả!
Để hưởng thụ vinh hoa phú quý, hưởng thụ đủ loại đặc quyền trong xã hội, đây cũng là cái giá phải trả.
Tuy làm nhân viên giữ trật tự đô thị không có tiền, không có quyền, không có thế, nhưng mà ít nhất được an toàn, không cần mỗi ngày nơm nớp lo sợ.
Nhưng mà đây là con đường Hạ Bình tự mình lựa chọn, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận, thế nhưng thân là cha mẹ, vẫn là rất lo lắng.
“Cha, con biết, gặp nguy hiểm con chạy so với ai khác đều nhanh hơn.”
Hạ Bình gật gật đầu, hắn cũng hiểu rõ nỗi lo của cha mẹ mình, nhưng mà đây chính là con đường mình muốn đi trong tương lai, con đường võ giả, tràn ngập gai đâm cùng máu tươi.
An an ổn ổn, không bệnh không tai ương, phổ phổ thông thông là một loại cách sống; Cùng quái thú chém giết, leo lên đỉnh phong võ đạo, cũng là một loại cách sống, mà hắn lựa chọn loại thứ hai.
“Biết là tốt rồi.” Hạ Xuyên Lưu cùng Hoàng Lan Hân đều hài lòng gật gật đầu.
Sau đó trong thời gian ba ngày, Hạ Bình cũng cùng cha mẹ ở chung một chỗ, đi du ngoạn bốn phía, dù sao một khi tiến về Viêm Hoàng Đại Học, về sau phỏng chừng trải qua thời gian rất lâu mới có thể trở về.
Hạ Bình cũng chuyển khoản cho cha mẹ mình một tỷ, quá nhiều bọn họ ngược lại sẽ không biết làm sao, cũng dùng không hết, một tỷ cũng đủ rồi.
Trong nháy mắt, ba ngày liền trôi qua, điện thoại di động của Hạ Bình cũng truyền tới tin tức phải đi đến sân bay Thiên Thủy thành tập hợp.