Dù cho biết vừa rồi Hạ Bình nô dịch chính mình, nhưng mà nàng vẫn không có bất luận một chút cảm giác chán ghét gì, phảng phất là cảm thấy đây là một sự kiện đương nhiên, lực lượng Hồn Ấn lúc nào cũng khắc vào trong tâm khảm của nàng, làm ảnh hưởng suy nghĩ trong lòng nàng, thay đổi một cách vô tri vô giác.
Đây chính là điểm kinh khủng của Hồn Ấn, làm cho người trúng Hồn Ấn, trở thành nô bộc đến chết cũng không đổi, trung thành tuyệt đối, việc này so với tẩy não còn đáng sợ hơn vạn lần không thôi.
“Ngươi bây giờ cảm giác thế nào?”
Hạ Bình dò hỏi.
“Chủ nhân, ta cảm giác được chính mình rất tốt, tốt trước đó chưa từng có, dường như thoát khỏi rất nhiều làm phức tạp, tâm linh hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả tốc độ lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ cũng nhanh hơn không ít.”