Mà hiện giờ tuổi tác của Hạ Bình lại xác thực cũng rất nhỏ, mới mấy chục tuổi đâu, trong mắt bọn hắn cũng không có gì khác biệt với đứa trẻ trâu ba bốn tuổi, nói ra những lời này cũng chỉ là đồng ngôn vô kỵ(con nít nói chuyện không suy nghĩ), cơ bản là không có cách nào nói cái gì.
Nếu là bọn người Xa Nghiễm Lượng dám nói ra những lời này, đoán chừng là muốn bị rút gân lột da.
“Không có không có việc gì, chỉ là cái tiểu hài tử mà thôi, xem như trưởng bối gặp mặt lần thứ nhất, thật là phải cho một chút lễ gặp mặt.”
Tiêu Dao Lão Tổ cảm thấy mình bị tiện nhân kia Bắc Minh Thánh Nhân tức nước vỡ bờ, dù cho không cho cũng không được, thân là trưởng bối cho chút lễ vật nhỏ cho sấp nhỏ, loại chuyện này rất bình thường a, không có ai dám nói không đúng.
Mà lại thân là nhân vật cấp bậc lão tổ, nếu như lễ vật cho ít, cho nhẹ, chỉ sợ vẫn sẽ bị người ta xem thường.