TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 336: Chật Vật Chạy Trốn

“Không không không!!!”

Bọn người Hứa Kiến Hoa trố mắt muốn nứt, lại có ba người đồng bạn chết thảm trong tay Hạ Bình, bọn họ cảm thấy trái tim mình dường như bị bàn tay của ác ma bóp chặt, gần như không cách nào hô hấp.

Phải biết, ba người sinh viên cũ này chính là cao thủ nhất lưu trong bọn hắn , rất có hi vọng tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư, nhưng mà hiện tại cũng chết, bị Hạ Bình một chiêu diệt sát, liền tới gần tiểu tử này đều không có cách nào.

“Thằng chó hoang, đi chết đi.”

“Giết người của chúng ta, ta đòi mạng ngươi.”

“Xuống địa ngục cho ta, súc sinh như ngươi căn bản không có khả năng sống trên thế giới này.”

Ở trong nháy mắt này, lại có ba người sinh viên cũ xông lên, có cầm trường thương, có cầm đại đao, còn có cầm trường kiếm, từng người đều là cao thủ tinh thông mười tám loại vũ khí.

Có người đâm một thương về phía đầu Hạ Bình, lướt qua một tia sáng lạnh trong đêm tối, mũi thương ẩn chứa kình đạo xuyên thấu, không gì không phá, cho dù là kim loại hợp kim Titan cũng sẽ bị một thương này nhẹ nhõm đâm xuyên.

Có người bổ một đao từ giữa không trung chém về phần lưng Hạ Bình, vừa nhanh vừa mạnh, như là muốn một đao mở ra núi Hoa Sơn, có được khí thế của mãnh hổ, hư không gào thét, ngay cả đất đai dường như cũng bị cỗ đao kình này đánh rách tả tơi.

Còn có người chém một kiếm về phía lồng ngực Hạ Bình, nhanh vô cùng, giống như một con rắn nhỏ màu bạc, góc độ xảo trá, tàn nhẫn vô cùng, tản mát ra sát khí đáng sợ, làm cho lòng người phát rét.

“Tiểu tử này chết chắc.” Hứa Kiến Hoa cười lạnh một tiếng, con mắt hung ác, giống như rắn độc.

Những người khác cũng gật gật đầu, cho rằng sẽ không xảy ra gì ngoài ý muốn.

Bởi vì ba người kia cũng là bắt chuẩn thời cơ Hạ Bình vừa một chiêu chém giết những người khác, trong nháy mắt ra tay đánh lén, muốn kết liễu tánh mạng Hạ Bình, không thể không nói nắm chặt thời cơ thật sự là quá chuẩn.

Lúc này, Hạ Bình vừa mới một chiêu giết chết ba tên sinh viên cũ, chắc hẳn cũng đã hao phí lượng lớn chân khí, lúc này lực cũ vừa qua, lực mới chưa sinh, đối mặt với công kích hung ác của ba người, thử hỏi tên này còn cản thế nào?!

Không có cách nào cản!

Tuy ba sinh viên cũ cảnh giới Võ Giả Cửu Trọng Thiên đồng thời xuất thủ đánh lén một sinh viên mới, hành vi như vậy hoặc nhiều hoặc ít có chút bỉ ổi, nhưng là vì giết chết tiểu tử này, bỉ ổi cũng không tính là gì.

Dù sao đều là địch nhân, có sinh tử đại thù, bọn họ cũng không thể lại nương tay.

Đoàng đoàng đoàng!!!

Không có gì ngoài suy đoán, trường thương, đại đao cùng trường kiếm của ba tên sinh viên cũ đều hung hăng đánh vào trên người Hạ Bình, khí kình chấn động, cuốn lên tro bụi đầy đất.

Khu vực lấy thân thể Hạ Bình làm trung tâm, tức thì bị kình đạo mạnh mẽ đánh vào, lập tức xuất hiện một cái hố sâu to lớn, xuất hiện vết rách giống như mạng nhện.

“Đi chết đi.”

Con mắt Hứa Kiến Hoa lộ ra một tia thống khoái, tiểu tử này rốt cuộc chết, giết hai đứa em họ trong Hứa gia của chính mình, thậm chí ngay cả năm sáu đồng bạn bên cạnh mình đều bị tiểu tử này chém giết, trong lòng hắn không biết phẫn nộ bao nhiêu.

Thế nhưng mà nghĩ đến thiên tài như vậy, yêu nghiệt cảnh giới Vương Giả trong tương lai rốt cuộc chết ở trong tay chính mình, hắn cũng không khỏi cảm thấy một tia mừng thầm, cảm thấy như mình chém giết một tôn cao thủ cấp Vương Giả, vinh diệu như vậy không biết bao nhiêu người đều không có được.

“Không có khả năng!”

Nhưng mà chờ bụi mù tán đi, Bọn người Hứa Kiến Hoa đều là ngây ngốc, bọn họ nhìn thấy Hạ Bình vẫn sống sờ sờ đứng tại chỗ, đầu hắn, lồng ngực còn có phần lưng đều không có bị xuyên thủng.

Đại đao, trường thương còn có trường kiếm đều là bị từng tầng từng tầng chân khí mỏng manh che kín ngăn cản được, mặc cho ba tên sinh viên cũ dùng lực như thế nào, thậm chí là sử dụng toàn bộ khí lực, sắc mặt đỏ bừng lên, đều không có cách nào đột phá tầng phòng ngự này.

Khi những người này đánh tới, Hạ Bình lập tức vận chuyển Bắc Minh Hộ Thể Công, thân thể bao trùm một tầng chân khí phòng ngự, như dòng nước, không ngừng suy yếu lực công kích của ba người này.

Mặc cho công kích của những người này lợi hại như thế nào, đều không thể xuyên thấu phòng ngự của hắn.

“Đây rốt cuộc là công pháp hộ thể gì, làm sao cường hãn đến mức này, ngay cả vũ khí cũng không cách nào xuyên thủng?”

Bọn người Hứa Kiến Hoa đơn giản không thể tin được, công pháp hộ thể như vậy đoán chừng liền công pháp cấp Vương Giả cũng không so sánh được, chỉ sợ đây là công pháp so với công pháp Vương Giả càng thêm đáng sợ.

Nhưng đến cùng là công pháp gì, bọn họ cũng không cách nào tưởng tượng, bởi vì đây đã thuộc về phạm vi vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

“Giết!”

Hạ Bình nhưng mà không hứng thú cùng bọn hắn giải thích, một tiếng hô lên, sóng âm chấn động, một chữ “giết” hóa thành âm tiết, ngưng tụ thành thực chất, ẩn chứa lực lượng tinh thần khủng bố.

Thiên Long Bát m!

Sóng âm như vậy khủng bố tới cực điểm, tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả Thất Trọng Thiên, Hạ Bình không chỉ có riêng được gia tăng thật lớn chân khí trong cơ thể, thậm chí ngay cả Tinh Thần Lực cũng gia tăng vượt trội.

Uy lực của Thiên Long Bát m đơn giản chính là tăng cường theo cấp số nhân, một tiếng hô lên, ngay cả kim loại cũng sẽ bị chấn động thành phấn vụn, không khí đều ngưng tụ thành thực chất, hóa thành gợn sóng.

Mà ba tên Lão Sinh vừa mới công kích lên thân thể Hạ Bình, căn bản không có cơ hội tránh né, rắn rắn chắc chắc trúng phải một chiêu này.

Đoàng đoàng đoàng!!!

Bọn họ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, ngũ tạng lục phủ, trái tim, đầu đều bị chấn động thành bột mịn, huyết dịch từ con mắt, cái mũi, cái miệng chảy ra.

Thậm chí ngay cả trường thương, đại đao, trường kiếm các loại vũ khí trên tay, đều bị chấn động thành từng khối sắt vụn, lạch cạch một tiếng, rơi rơi trên mặt đất, văng lên đầy đất tro bụi.

Phù phù một tiếng, ba người bọn họ từng người ngã trên mặt đất, đã là khí tuyệt bỏ mình.

Yên tĩnh!

Tình cảnh hoàn toàn yên tĩnh!

Nhìn thấy một màn này, Bọn năm người sinh viên cũ Hứa Kiến Hoa còn sống đều nói không ra lời, rõ ràng ba cường giả cảnh giới Võ Giả Cửu Trọng Thiên đánh lén, đều giết không chết tiểu tử này, ngược lại còn bị Hạ Bình phản sát.

Tình cảnh như vậy, thật sự là trùng kích quá lớn, khiến bọn hắn hoảng sợ đến nói không ra bất kỳ lời nào.

“Các ngươi nghĩ kỹ chết như thế nào sao?”

Hạ Bình nhàn nhạt nhìn lấy bọn người Hứa Kiến Hoa, người ở đây một tên hắn đều sẽ không bỏ qua, toàn diện đều phải diệt sát, nếu bị bọn họ trốn về Viêm Hoàng Đại Học, cũng là một đại phiền toái.

“Chạy, chạy nhanh lên, tiểu tử này căn bản là quái vật.”

“Đáng giận, lúc này xem như đá trúng tấm sắt.”

“Trở về, chúng ta bây giờ trở về rồi hãy nói, ta cũng nhận biết không ít học sinh tinh anh, cao thủ cảnh giới Võ Sư. Tìm mấy người tiền bối tới, cũng không tin không đối phó được hắn, đến lúc đó lại vì đồng bạn chết đi báo thù.”

“Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian chạy.”

Nhìn thấy ánh mắt ngưng tự thành thực chất của Hạ Bình, bọn người Hứa Kiến Hoa đều đang run rẩy, toàn thân đều run rẩy, nhìn thấy Hạ Bình qua mấy hơi hô hấp liền trảm giết hơn phân nửa đồng bạn của bọn hắn, bọn hắn cũng không dám lớn lối nữa.

Ngược lại từng người bị dọa đến gần chết, cũng không có dũng khí chiến đấu.

Vèo vèo vèo!!!

Hứa Kiến Hoa tiến lên, lập tức cầm lấy Huyền m quả rồi chạy, mà những người khác cũng nhanh chóng chạy trốn, thi triển tốc độ cực nhanh.

“Chạy trốn sao?” Hạ Bình siết chặt nắm đấm, trong lòng tuôn ra một tia thống khoái.

Nghĩ đến bọn hắn ban đầu ở Viêm Hoàng Đại Học phách lối cỡ nào a, tại nơi công cộng, nói ra tay liền xuất thủ, ỷ thế hiếp người, không đem bất luận kẻ nào để vào mắt, nhưng mà bây giờ lại như chó nhà có tang chạy trốn.

Ngay cả dũng khí cùng hắn chiến đấu đều không có.

Cái gọi là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, nói chính là chuyện như vậy.

“Nhưng mà các ngươi trốn được sao?” Vèo một tiếng, Hạ Bình lập tức lấy ra Xạ Nguyệt Cung từ trong nhẫn không gian.