“Khụ khụ.”
Một vị trưởng lão cự long tằng hắng một cái: “Được rồi, Theodore này cũng đã chết đi không biết bao nhiêu năm rồi, dù cho nó lúc còn sống rất là đáng giận, tin tức chết đi truyền ra, cũng đã làm mọi cự long đều vui sướng vô ngần, bất quá rồng chết như đèn diệt, cũng không cần trách cứ làm gì.
Mà thời điểm khi nó chết mất, cũng lưu lại rất nhiều bảo vật vơ vét từ khắp nơi trong vũ trụ mà đến, đây cũng là tạo phúc những rồng khác trong Long Giới hay sao? Đây cũng chưa hẳn không phải là một chuyện tốt.”
Nó cảm thấy vẻn vẹn là chuyện lưu lại di sản này, Theodore này vẫn thật đáng giá tán thưởng.
Đương nhiên, nếu là nó biết Theodore này không chết, đoán chừng cũng muốn đi lên bóp chết Theodore.