Mấy ngày trôi qua, khu vực trung ương Vân Vụ sơn mạch, đứng sừng sững từng tòa từng tòa núi lớn.
Lúc này trong một khe núi, ở phụ cận có dòng sông, có thảo nguyên.
Loáng thoáng có thể nhìn thấy bọn người thanh niên áo xanh đang ở chỗ này nghỉ ngơi, nhưng mà nhìn từ bên ngoài liền thấy bọn họ vô cùng thê thảm, từng người đều bị thương lở loét, có người thậm chí còn bị đứt tay, đứt chân, có một ít thì miệng bị sưng như xúc xích, thật giống vừa mới từ trên giường phẫu thuật thẩm mỹ đi ra.
Bọn họ giống như người tàn phế mới được xuất viện, muốn thảm bao nhiêu liền thảm bấy nhiêu .
Mà lúc này, Hạ Bình đang đi tiểu ở chỗ khác, không ở cùng một chỗ với bọn hắn.
“ Mẹ nó, không thể tiếp tục như vậy nữa, nếu lại bị tên khốn khiếp này sai vào những đỉnh núi kia, vậy chúng ta thật sự xong đời, chết không chỗ chôn thân, hay là bọn mình làm phản đi.”
Đùng một cái, một học sinh quần áo màu đỏ ném ly nước trong tay xuống mặt đất, thoáng cái liền vỡ ra một cái hố sâu, sắc mặt hắn cực kỳ dữ tợn, tức giận đến cực điểm.
Nét mặt của hắn giống như là nông dân bị hoàng đế chà đạp, rốt cuộc không chịu nổi hình phạt nghiêm khắc của triều đình, bất mãn với thuế má cùng cưỡng ép đi lao dịch, liền muốn đứng lên khởi nghĩa.
“ Như vậy không tốt đâu, tên khốn Võ Vô Địch kia cũng không phải là người hiền lành, nếu như chúng ta phản hắn, sợ rằng sẽ lập tức bị làm thịt.” Có học sinh đã bị dọa sợ đến phát run, mấy ngày nay hắn coi như bị những thủ đoạn của Hạ Bình hù dọa đến vỡ mật, đều lưu lại ám ảnh tâm lý, ngay cả một tia dũng khí đối phó Hạ Bình cũng không có.
“ Sợ cái rắm!”
Học sinh áo đỏ kia giận đến phun một ngụm nước bọt, nước miếng văng tung tóe nói: “Chẳng lẽ ngươi không thấy những ngày hôm nay tên kia đối đãi với chúng ta như thế nào sao? Thấy một tòa đỉnh núi cổ quái, liền ép buộc chúng ta đi thám hiểm, bắt chúng ta chiến đấu với Yêu Ma bị vây trong đỉnh núi, mà tên khốn khiếp kia thì ngồi xem kịch vui, nhìn những người chúng ta chịu chết cho hắn.”
“ Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta không chết ở trong tay tên khốn khiếp này, cũng sẽ chết trong tay Yêu Ma, các ngươi nói thử xem, chuyện này còn nhịn được hay không?!”
Hắn nắm chặt quả đấm, sắc mặt dữ tợn.
“ Đúng vậy, chuyện này không thể nhịn được nữa.”
Một học sinh bị thiếu một cánh tay hét lớn: “ Ta chính là vì bị tên khốn này ép buộc đi vào, chiến đấu với Yêu Ma, muốn tìm tung tích của Sinh Mệnh Chi Thủy, nên mới bị Yêu Ma cắn đứt một cánh tay.”
“ Phải rất vất vả ta mới chạy thoát ra được, tiền thuốc thang không có coi như thôi đi, vậy mà tên này còn buông lời châm chọc ta tối qua làm chuyện kia quá nhiều, cả người không còn sức lực mới bị Yêu Ma đánh bại, mới phải chịu kết quả như vậy, nói ta bị như vậy là đáng đời.”
“ Đáng đời con mẹ nó chứ, tên trời đánh Võ Vô Địch, ta và ngươi chưa xong đâu.”
Mặc dù thời đại này y học phát triển, cho dù bị đứt một cánh tay, cũng có thể lợi dụng khoa học kỹ thuật nhân bản ra một cánh tay khác, khiến cho cánh tay mọc trở lại, nhưng mà ở trong Vân Vụ sơn mạch lại không có bệnh viện.
Thiếu một cái cánh tay, lực chiến đấu sẽ giảm đi rất nhiều, coi như về sau mọc lại thành công cũng sẽ bị một chút ảnh hưởng, có thể nghĩ hiện tại hắn căm thù tên khốn Hạ Bình cỡ nào.
“ Ta đồng cảm sâu sắc với ngươi a.”
Một học sinh có bộ mặt bị đảo lộn hoàn toàn cũng bi phẫn nói: “ Tên này gặp phải địa phương nào đó nguy hiểm thì bức bách chúng ta vào đó coi như thôi , tên khốn này vậy mà còn nói khoác mà không biết ngượng, nói là thân làm võ giả nên xông thẳng về phía trước, không sợ bất kỳ thứ gì, gặp núi leo núi, gặp sông lội sông.”
“ Gặp cả nhà hắn chứ, nếu như hắn thật có dũng khí như thế, vì sao lại buộc chúng ta đi mạo hiểm, làm con tốt thí, rõ ràng chính là bản thân tham sống sợ chết, muốn chúng ta làm ngọn đèn chỉ đường.”
Hắn làm như nếu có Hạ Bình ở đây,không khéo hắn sẽ liều chết xông lên cắn chết Hạ Bình vậy.
“ Ta còn thảm hơn a, lúc ấy ta không muốn vào trong, tên khốn đó còn nói ta không có dũng khí, muốn giúp ta, liền tung một cước đá bay ta vào, kết quả là rơi vào ngay giữa một hang ổ Yêu Ma, bị một đám Yêu Ma nhìn chằm chằm.”
Một học sinh đầu băng bó giống như bánh chưng cũng gào thét: “ Kết quả thì sao, tất nhiên ta bị một đám yêu ma giày xéo vài chục phút, cuối cùng mới thừa dịp bọn nó sơ hở mà liều mạng chạy trốn ra ngoài.”
“ Các ngươi nhìn bộ dáng bây giờ của ta xem, hoàn toàn thay đổi, chắc là ngay cả mẹ ta cũng không nhận ra ta mất.”
“ Đời này ta vẫn chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, ta hận tên đó tận xương tận tủy.”
Hắn cắn răng nghiến lợi, nhưng mà khóe miệng vừa giật một cái, một cơn đau đớn tan nát cõi lòng dâng lên, tiếp đó không còn có thể phát ra bất kỳ lời gì nữa, ngã xuống đất gào thét bi thương.”
“ Chứ còn gì nữa, tên khốn này quá thiếu đạo đức mà.”
“ Rõ ràng chính hắn là loại người ham sống sợ chết, vậy mà còn không ngại ở chỗ này chỉ điểm giang sơn.”
“ Liền chưa thấy qua người nào mặt dày như vậy, rốt cuộc lai lịch của tên Võ Vô Địch này là gì? Chờ sau khi ra ngoài, nhất định ta sẽ tố cáo lên trường học, tập hợp một nhóm người tính sổ với hắn.”
“ Phản thôi, hay là bây giờ chúng ta làm phản đi.”
“ Đúng, mọi người cùng nhau ra tay, ta cũng không tin tên khốn này có ba đầu sáu tay, có thể trấn áp toàn bộ mọi người.”
“ Bây giờ chúng ta không giết hắn, vậy thì sẽ bị hắn đùa nghịch chết, dù sao cũng phải chết, không bằng phản mẹ nó cho rồi.”
Từng người học sinh đều đang điên cuồng gào thét, trong lòng tràn đầy căm thù, đều có chung một kẻ thù, sắc mặt ai nấy đỏ bừng lên, bọn họ cảm thấy trong giờ phút này nội tâm bọn họ đều có một mục đích chung, tâm linh tương thông.
“ Phản cái gì? Rốt cuộc là đứa nào đòi làm phản? Đứa nào đắc ý như vậy, có dám bước lên hai bước cho ta xem thử không?”
Bỗng nhiên, một giọng nói từ đằng xa truyền tới.
Những học sinh kia nghe được âm thanh này liền rùng mình một cái, giống như bị nhiễm phong hàn, bị hù dọa gần chết, cảm giác lạnh cả người từ lòng bàn chân xông lên.
Người vừa nói, không ai khác là Hạ Bình mới từ đằng xa trở về, hắn cười híp mắt nhìn những học sinh ý đồ muốn làm phản này.
“ Không, không có a, không ai muốn làm phản hết, chắc là đại ca nghe lầm rồi, chúng em không phải là muốn làm phản, mà là đang nghĩ muốn ăn cơm.” Tên học sinh quần áo màu đỏ vừa rồi to mồm nhất vội vàng nói, bị run đến lắp ba lắp bắp.
Đừng nhìn hắn vừa rồi có dũng khí như vậy, nhưng mà khi thấy Hạ Bình xuất hiện rồi, người đầu tiên bị dọa đến tiểu ra quần không ai khác ngoài hắn.
Dù sao trước đây Hạ Bình đã một người một ngựa trấn áp tất cả mọi người bọn họ mà không hề bị chút tổn hại nào, lực chiến đấu khủng bố như vậy, hơn nữa bây giờ bọn họ đã đứt tay què chân, giống như người tàn tật, làm sao có thể là đối thủ của Hạ Bình.
Dám can đảm chọc giận Hạ Bình, từng người bọn họ đều sẽ không có kết quả tốt, liền sẽ bị ném vào đỉnh núi cho Yêu Ma ăn sống nuốt tươi.
“ Muốn ăn cơm sao? Nhưng mà làm sao ta lại nghe được là các ngươi muốn tạo phản, từng người đều rất bất mãn, nói ta là kẻ ham sống sợ chết, ba đầu sáu tay gì đó.” Hạ Bình híp mắt.
“ Không thể nào, chúng em làm sao dám có ý nghĩ như vậy.”
“ Người chúng em tôn kính nhất chính là đại ca, ai dám làm phản, bọn em sẽ giết hắn ngay lập tức.”
“ Không phải em đang nổ, coi như ba mẹ em, em cũng không tôn kính vậy.”
“ Chuyện tạo phản này đừng nói đến làm, ngay cả nghĩ bọn em cũng không dám nghĩ tới, bọn em nói đều là những lời thât lòng.”
Từng người học sinh đều vội vàng kêu ầm lên, cón vỗ vỗ ngực, tỏ rõ chính mình hoàn toàn không có ý muốn làm phản, cái gọi là nói chuyện tạo phản đó đều là vô căn cứ, đều là Hạ Bình nghe lầm.
“ Rất tốt, không phải là muốn làm phản vậy thì tốt, giữa chúng ta nên đoàn kết như vậy, hai bên cùng có lợi, cùng nhau xây dựng xã hội hài hòa.” Hạ Bình rất hài lòng: “ Dĩ nhiên, bây giờ nhìn vẻ ngoài giống như là chỉ có Võ Vô Địch ta đạt được chỗ tốt, nhưng có cái gọi là khổ trước sướng sau, chờ khi Võ Vô Địch ta phát tài cùng thành công, sớm muộn gì cũng có cháo cho các ngươi húp.”
Sướng cái rắm!
Một đám người thầm mắng trong lòng, cái gì là khổ trước sướng sau, nói so với hát càng êm tai, chờ tên khốn nhà ngươi phát tài, đều sẽ đi tán gái, di dạo hộp đêm, ngày ngày ăn bào ngư vi cá, nơi nào còn nhớ những tên quỷ nghèo ăn cỏ bọn họ.