TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 572: Một Đám Mù Chữ

“Cũng không chỉ có tiểu tử này là như vậy, toàn bộ người tốt nghiệp đại học Viêm Hoàng đi ra đều là như thế.”

“Cũng không phải sao? Bọn cao tài sinh này mỗi người mắt cao hơn đầu, không biết đáng giận đến cỡ nào.”

“Lần trước ta cùng một vài đệ tử tốt nghiệp đại học Viêm Hoàng tụ hội, đám hỗn đản này vừa thấy mặt đã hỏi ngươi tốt nghiệp trường học gì đấy, đối phương vừa nghe đến ta là tốt nghiệp đại học hải dương đấy, cũng lộ ra thần sắc khinh bỉ, giống như ta là người cặn bã dữ lắm vậy, quá đáng giận rồi.”

“Trước kia vị hôn thê của ta cũng cùng một tên sinh viên đại học Viêm Hoàng cùng nhau cướp đất và phân bón nhà ta, bọn hắn cũng là loại đạo đức bại hoại này, chuyên môn đào góc tường nhà người ta, vô sỉ cướp lão bà người khác.”

“Súc sinh ah, vị hôn thê của người ta cũng cướp, vậy cũng làm người được sao?”

“Ở trong mắt những người này, những củi mục như chúng ta thi không đậu đại học trọng điểm... Này, căn bản cũng không phải là người.”

“Rắn chuột một ổ a, những sinh viên đại học Viêm Hoàng ... Này căn bản chính là bên ngoài tô vàng nạm ngọc ở trong lại thối rữa.”

“Đừng tưởng rằng tư chất võ đạo tốt có gì đặc biệt hơn người, phẩm đức không tốt, sớm muộn cũng là kẻ hấp diêm.”

“Năng lực càng lớn, nguy hại càng lớn a.”

Một đám người chất chứa oán hận đã lâu với đại học Viêm Hoàng chửi ầm lên, cũng có người đục nước béo cò, ác ý bịa đặt.

Có sinh viên đại học Viêm Hoàng muốn giải thích, bọn hắn không phải loại người này, lúc bình thường đều tương đối là ít nổi danh, khiêm tốn, nho nhã lễ độ đấy, chưa từng như Hạ Bình này cuồng vọng như vậy, không coi ai ra gì, tiểu tử kia là hiếm thấy.

Cho dù là trong đại học Viêm Hoàng mà nói, cái thằng này cũng là mặt hàng thần căm quỷ ghét, mỗi người hô đánh.

Nhưng mà những người này làm sao lại tin tưởng những sinh viên đại học Viêm Hoàng... Này mà nói..., cho rằng bọn họ căn bản chính là một ổ rắn chuột, bọn hắn mới mở miệng, đã bị mắng to, mắng tới máu chó đầy đầu.

Có vài bài viết bị người theo dõi mắng đến vài chục trang, tổ tông mười tám đời đều bị lôi ra.

Những đệ tử đại học Viêm Hoàng đó mặt cũng bị tái xanh rồi, cảm giác mình cũng đang bị tai bay vạ gió, nhưng mà cũng không có cách nào, gió độc này cũng là bị tên khốn Hạ Bình kia kéo lên đầu bọn họ rồi.

Mà lúc này, người Bình Thiên môn nhảy ra ngoài, bọn hắn làm sao lại dễ dàng tha thứ đám người kia đến vu oan lão đại của mình.

Đầu tiên, Phùng Hòa Đường cũng đã nã pháo rồi, kêu la nói: “Một đám mù chữ ở chỗ này kêu la cái rắm, những kẻ thất bại trong cuộc sống như các ngươi, chó nhà có tang, tiếp bàn hiệp(kẻ cõng nồi), người thành thật, thi không đậu đại học Viêm Hoàng không phải vì các ngươi sai, nhưng mà còn ở nơi này ngốc nghếch kêu gào, làm như vậy thì đầu của các ngươi có vấn đề rồi, thuần túy là chỉ số thông minh thất bại.”

“Đã dốt nát rồi, các ngươi còn không bằng đi cố gắng đọc sách, tăng trưởng kiến thức một chút, thoáng một chút khai phát đại não cằn cỗi của chính mình, nung đúc tình cảm sâu đậm, như vậy có lẽ còn có thể thay đổi cải biến vận mệnh của mình.”

“Bằng không đời này các ngươi đều chỉ có thể vác gạch phụ hồ, lãnh tiền trợ cấp xã hội, trờ thành sâu mọt của xã hội biết không?”

Hắn nã pháo với đám người này, xem thường đùa cợt.

“Đúng rồi đúng rồi, một đám mặt hàng nghèo đến mỗi ngày chỉ có thể ăn mì tôm, mắng chửi mắng các ngươi thì thế nào? Chính các ngươi nói thử xem, ngoại trừ chút giá trị ấy, các ngươi còn có cái gì, hiện tại đại ca ta cho các ngươi chút cảm giác tồn tại, nên mang ơn rồi.”

“Dù cho đại ca của chúng ta có không tốt thế nào, cũng là đệ tử tinh anh, là người có thể tham gia thiên tài chiến, những kẻ thất bại các ngươi làm sao có thể so ra mà vượt đại ca của chúng ta một cọng lông chân sao?”

“Cơm còn chưa ăn no, còn tới nơi này đánh giá phú hào ức vạn, bỏ chút thời gian lên mạng ném đá, vì sao không đi vác thêm vài bao gạch, cải thiện sinh hoạt thoáng một chút, cho mình nhiều hơn mấy cái đùi gà, đây mới là sự thật.”

"Là mù chữ cũng không chịu thừa nhận,

Đại ca ta nói lời nói trung thực, các ngươi còn không vui."

“Đúng vậy, đại ca ta cũng là người thành thật như vậy, sẽ không nói dối.”

“Không phục sao, có ngon thì tới đại học Viêm Hoàng đánh ta, ta ở ngay chỗ này, bất quá cũng sợ các ngươi ngay cả tiền mua vé phi thuyền cũng không lấy ra nổi.”

“Lấy ra không nổi, ta có thể giúp các ngươi ra, bằng không ta cho các ngươi vay!”

Một đám người Bình Thiên môn kêu lên, đối với đám người trên internet này rất là khinh thường, cho rằng đám người này bất quá là kẻ thất bại chỉ biết lên internet cào bàn phím, tới nơi này phun tàu người khác, chỉ là tìm kiếm cảm giác tồn tại mà thôi.

Những cái thứ này cho rằng mình là danh nhân châm chọc, có thể nâng lên giá trị của mình, đề cao bức cách mình, thật tình không biết sự thật ở trong xã hội chỉ là một đám rác rưởi mà thôi, ngay cả mì tôm cũng mua không nổi.

Như loại người này, còn muốn chỉ trỏ đại ca, quả thực cũng là chuyện cười, cũng không biết cân lượng của mình bao nhiêu.

Chứng kiến những Reply... Này, lập tức liền đem toàn bộ nhân khí trên mạng internet nổ ra, sắc mặt đỏ lên, nắm chặt nắm đấm.

Bọn hỗn đãn đại học Viêm Hoàng này quá mức không coi ai ra gì rồi, cái gì gọi là ngoại trừ chút giá trị bị chửi ấy, cũng không giá trị gì, có khinh bỉ người ta như vậy đấy sao?

Còn nói bọn họ là kẻ thất bại, người thành thật, tiếp bàn hiệp, sâu mọt xã hội, chỉ có thể là chỉ có thể làm đại ca lãnh tiền trợ cấp xã hội, có thời gian nên đi vác thêm vài bao gạch, như vậy còn có thể tăng thêm mấy cái đùi gà, cải thiện sinh hoạt, những tên hỗn đãn đại học Viêm Hoàng này đến tột cùng muốn xem thường người khác đến mức nào a.

Bọn hắn cho dù là nhịn ị nhịn tè, cũng không nhịn được sỉ nhục này.

“Mả mẹ nó, một đám đại học Viêm Hoàng chân chó đi ra, một đám dạng chó hình người.”

“Ca nghèo đến mỗi ngày ăn mì tôm? Ăn đại gia mày, thời điểm ca thu nhập năm hơn ức, các ngươi vẫn còn là tinh trùng.”

“Đừng tưởng rằng là đại học Viêm Hoàng thì rất giỏi, công ty của ta mời mười tên học sinh tốt nghiệp đại học Viêm Hoàng làm bảo vệ đấy, các ngươi tốt nghiệp chỉ có thể canh cửa thôi biết không?!”

“bọn đệ tử trẻ con như các ngươi, mỗi người nói như rồng leo, làm như mèo mửa, thật sự đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chém giết yêu thú, các ngươi cũng chỉ là pháo hôi.”

“Chờ đó cho ta, chờ ta lãnh tiền lương rồi, lập tức kêu người đi đánh ngươi., có ngon tan học đừng chạy”

Một đám người kêu gào, bọn hắn tức giận đến tái mặt, quả thực hận không thể cách màn hình, tiến lên ẩu đả đám đệ tử đại học Viêm Hoàng kia, cho rằng hàng hiệu tốt nghiệp đại học có thể xem thường người khác như vậy, quá ghê tởm.

Bọn người Phùng Hòa Đường nhìn thấy những lời này, làm sao có thể nhịn nhục, tiếp tục phun tàu.

Song phương xảy ra đại chiến, từ mạng xã hội, đến diễn đàn, phát mấy vạn cái bài viết, tiến hành đủ loại công kích, ý đồ phun đối phương sinh hoạt không thể tự gánh vác, hào khí hết sức nảy lửa.

Đệ tử khác của đại học Viêm Hoàng chứng kiến chuyện này, phát hiện chiến hỏa đều lan tràn đến trên người bọn họ rồi, có không ít người vô duyên vô cớ cũng lên mạng công kích bọn hắn, sỉ vả tổ tông mười tám đời bọn hắn, nói cái gì mỗi sinh viên đại học Viêm Hoàng đều là kẻ gian là tay sai, toàn bộ đều là đám mặt hàng vi phạm pháp lệnh.

Bọn hắn nghiến răng nghiến lợi, cái này thuần túy cũng là không làm gì cũng phải cõng tai họa, dù cho bọn hắn muốn giải thích là đám gậy quấy phân của đại học Viêm Hoàng không có quan hệ gì, nhưng mà căn bản không ai tin.

“Hỗn đản này là cực phẩm, đám hồ bằng cẩu hữu bọn hắn cũng vậy, mỗi người không biết xấu hổ tới cực điểm.”

Đám nữ tử Tô Cơ thấy một màn như vậy, cũng là hết sức im lặng, năng lực gây tai hoạ của hỗn đản này quá mạnh mẽ, ngàn năm danh dự của đại học Viêm Hoàng, vẫn luôn là trường học đức cao vọng trọng, không biết đạt được bao nhiêu người kính ngưỡng.

Vốn làm hết sức vững chắc, căn bản không cách nào dao động.

Nhưng mà vì hỗn đản Hạ Bình này, danh dự ngàn năm vậy mà cũng bắt đầu bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, có người còn bắt đầu nghi vấn đại học Viêm Hoàng giáo dục có vấn đề, phương diện bồi dưỡng có phải đang xuất hiện phương hướng sai lầm gì hay không, bằng không như thế nào lại bồi dưỡng ra nhiều kẻ vô liêm sỉ như vậy, toàn những kẻ mắt cao hơn đầu cuồng vọng, căn bản là không hiểu cái gì gọi khiêm tốn.