Trận chung kết trên lôi đài, muôn người chú ý.
“Hạ Bình!”
Tần Mộc Dương gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Bình đứng trước mắt, hai con ngươi đỏ bừng: “Rốt cục chờ đến trận đấu giữa ta và ngươi, rất tốt, phi thường tốt, ngươi không có bị những người khác đánh bại, mà chính là hoàn hảo không chút tổn hại đứng trước mặt ta, điểm này đáng giá tán dương.”
“Ngươi cũng đã biết vì chờ đợi cơ hội này, ta nhẫn nại thời gian bao lâu, hai ngày, trọn vẹn hai ngày, đời này ta đều chưa từng nhẫn nại qua thời gian dài như vậy.”
“Nhưng là để tại trước mặt toàn bộ người của Thiên Thủy thành, đem ngươi đánh bại, triệt để giẫm tại dưới chân, ta vẫn là nhẫn!”
Hắn tuyệt đối sẽ không quên, tại thời điểm đấu vòng loại, tên khốn khiếp này mang đến nhục nhã cho mình.
Nếu như không phải vì tên gia hỏa Hạ Bình này, Tần Mộc Dương hắn tuyệt đối sẽ không bị người đánh cho thảm như vậy, bị mấy chục người bao vây, đánh cho giống như đầu heo, suýt chút nữa ngay cả cha của hắn đều không nhận ra chính mình.
Chứ đừng nói chi là gia hỏa này thế mà còn dám trước mặt nhiều người như vậy, đi câu dẫn Nam Cung Vũ, gây nên lời đồn.
Toàn bộ Thiên Thủy thành người nào không biết hắn ưa thích Nam Cung Vũ, không phải nàng không cưới, Nam Cung Vũ từ lâu đã trở thành cấm kỵ của hắn, thế nhưng mà tiểu tử này lại dám để cho Nam Cung Vũ khiêu vũ cho một mình mình xem, đây quả thực là đội nón xanh trên đầu của hắn.
Dạng sỉ nhục này, Tần Mộc Dương hắn nếu như còn có thể nhẫn, hắn chính là rùa đen rút đầu vạn năm, ai sẽ còn coi trọng Tần Mộc Dương hắn, ai sẽ còn cho Tần gia của hắn mặt mũi!
“Tuy ta rất hiểu tâm tình hiện tại của ngươi, nhưng mà ngươi muốn đánh bại ta là không thể nào, lần tranh tài này ta thắng chắc.” Hạ Bình đứng chắp tay, nhàn nhạt nhìn lấy Tần Mộc Dương, lộ ra một bộ khí độ Tông Sư.
“Thắng chắc?”
Nghe nói như thế, Tần Mộc Dương nhất thời cười rộ lên, cười đến rất lớn tiếng: “Đến cùng là ai cho ngươi tự tin như vậy? Chỉ vì đánh bại mấy người cao thủ cảnh giới Vũ Đồ cửu trọng thiên, đánh bại đám rác rưởi Lưu Lượng này, ngươi liền thật cho là mình vô địch? Ngay cả Tần Mộc Dương ta cũng không để vào mắt sao?”
Oanh ~~
Vừa dứt lời, trên người hắn bộc phát ra khí tức cường đại đến cực hạn, hai chân bộc phát ra sức lực đáng sợ, lập tức liền chấn vỡ lôi đài, xuất hiện hai cái hố sâu to lớn.
Một cỗ chân khí kinh khủng từ trên thân Tần Mộc Dương lan tràn đi ra, dường như trải rộng toàn thân, khí thế liên tục tăng lên, cả người nhìn giống như ngọn núi nhỏ đồ sộ, vặn vẹo không khí.
“Không thể nào, chân khí phóng ra ngoài, Tần Mộc Dương thế mà làm được chân khí phóng ra ngoài, hắn chẳng lẽ đã tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả sao?” Một người xem kiến thức rộng rãi lập tức bị dọa đến nhảy dựng lên, khó có thể tin nhìn lấy động tác của Tần Mộc Dương.
Căn cứ kiến thức của hắn, cũng chỉ có cường giả cảnh giới Võ Giả mới có thể làm đến điểm này.
“Tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả sao? Không thể nào, tên Tần Mộc Dương này là biến thái sao? Mới là học sinh cấp ba mà thôi, thế mà liền tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả, đây là muốn nghịch thiên a.” Một người xem cũng bị khiếp sợ.
Bọn họ đều biết muốn tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả, đạt tới chân khí phóng ra ngoài là chuyện gian nan dường nào, võ giả tầm thường cũng cần tốn hao mấy chục năm mới có cơ hội đột phá.
Có người thậm chí cả một đời đều không có cơ hội, chỉ có thể bị định trụ tại cảnh giới này, đời này đều không thể đột phá.
Nhưng mà Tần Mộc Dương lại là tại thời điểm mười tám tuổi đột phá đến cảnh giới Võ Giả, cái này không gọi là nghịch thiên, cái gì mới là nghịch thiên.
“Khó trách tên Tần Mộc Dương này tự tin như vậy, thì ra là tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả.”
“Tên Hạ Bình này xong đời, mặc kệ thực lực hắn nghịch thiên cỡ nào, muốn chiến thắng người cảnh giới Võ Giả, đơn giản là chuỵện không thể nào.”
“Đừng nói là chiến thắng, dù cho có thể thương tổn được một sợi tóc của cường giả cảnh giới Võ Giả, đã xem như không tầm thường.”
“Tên Hạ Bình này xong đời, một quyền liền sẽ bị Tần Mộc Dương đánh bại, căn bản không có hy vọng chiến thắng.”
“ Hạ Bình đáng thương a, bằng vào bản lĩnh tán gái, một đường thuận lợi tấn thăng đến trận chung kết, lúc đầu cho là có thể hiển lộ tài năng, lại là không nghĩ tới gặp được một vị tuyệt thế thiên tài như Tần Mộc Dương, chênh lệch quá lớn, hoàn toàn là bị nghiền ép.”
“Không hổ là trường trung học thứ nhất Thiên Thủy thành, quả nhiên là trường học Vương Giả, nội tình quá thâm hậu, trường học khác muốn cầm đến ngôi vị Quán Quân, đơn giản chính là đang nằm mơ a, tỷ lệ gần như là con số không.”
Rất nhiều người xem đều liên tục khiếp sợ, xem như bị rung động triệt để trước thực lực mà Tần Mộc Dương biểu hiện, một cường giả cảnh giới Võ Giả mười tám tuổi đại biểu cái gì, đó chính là Tông Sư Võ Đạo trong tương lai, tiền đồ vô lượng, thiên tài mười năm khó gặp.
Mà tên Tần Mộc Dương này chính là thiên tài như vậy.
“Vô sỉ a, Công Ty Cá Cược cực độ vô sỉ, khó trách tỉ lệ đặt cược Tần Mộc Dương chiến thắng thấp như vậy, chắc chắn bọn hắn sớm liền tra rõ thực lực chân chính của Tần Mộc Dương, cho nên mới làm như vậy.”
“Ta đã nói Công Ty Cá Cược đem tỉ lệ đặt cược Tần Mộc Dương chiến thắng thấp như vậy, bên trong điều này quả nhiên có chuyện mờ ám, muốn kiếm tiền trên tay Công Ty Cá Cược, đơn giản so với lên trời còn khó hơn.”
“Gừng càng già càng cay a, lại bị Công Ty Cá Cược hố, lúc đầu cho là lần này có thể lấy nhỏ thắng lớn, muốn đặt cược tên Hạ Bình này chiến thắng, thu hoạch được tiền thưởng gấp mười lần, không nghĩ tới lại phải thua.”
“Muốn lừa bịp tiền của Công Ty Cá Cược, còn không thực tế bằng đi ăn cướp.”
“Đánh bạc hại người a, đánh bạc nghèo cả đời, gây họa đến đời thứ ba, mọi người phải lấy đó mà làm gương.”
Một đám dân cờ bạc kêu la, chửi ầm lên, người người mặt đều xanh mét, bọn họ đều cược Hạ Bình chiến thắng, lúc đầu muốn kiếm một món hời, không nghĩ tới vẫn là bị hố.
Bất quá cũng có một bộ phận người cược Tần Mộc Dương thắng, dù sao tỉ lệ đặt cược bày ở chỗ này, không ít người cũng biết ở trong điều này có chuyện mờ ám. Bây giờ nhìn một cái, quả là thế a, Tần Mộc Dương ẩn giấu thực lực, tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả.
Nhìn thấy một màn này, bọn người ban giám đốc Công Ty Cá Cược đều dương dương đắc ý, lần này lại kiếm lời một số tiền lớn.
“Xem ra Hạ Bình lần này thua.”
Phía dưới khán đài, bọn người Sở Dung cùng Giang Nhã Như đều lắc đầu, thở dài không thôi, nếu như tất cả mọi người là cường giả Vũ Đồ cửu trọng thiên, có lẽ còn cần phải đánh, nhưng mà cảnh giới Vũ Đồ cùng cảnh giới Võ Giả chênh lệch quá lớn, vẻn vẹn là chân khí phóng ra ngoài, lực công kích liền cường hãn hơn không chỉ gấp mười lần, thế thì còn đánh như thế nào, căn bản là đang hành hạ người mới?!
“Tạo hóa trêu ngươi, cũng chỉ trách Hạ Bình gặp được một tên yêu nghiệt, chứ không phải lỗi tại hắn đánh không giỏi.” Cô giáo chủ nhiệm Thu Tuyết cũng lắc đầu, tuy có chút tiếc hận, nhưng mà Hạ Bình có thể đi đến trận chung kết, đã là hoàn toàn ra khỏi dự liệu của nàng.
Cho dù thua trận tại đây, cũng đã tranh thủ đủ vinh quang cho trường Trung Học số chín mươi lăm.
“Ha-Ha, tên vô sỉ Hạ Bình này rốt cục thua.”
“Quá tốt, rốt cục có người có thể ngăn cản tên khốn khiếp này.”
“Nếu là thật để tên này thu hoạch được ngôi vị Quán Quân, cũng không biết sẽ đắc chí đến mức nào, khi về tới trường học, nơi nào còn có chỗ cho chúng ta dung thân, tất cả chúng ta chẳng phải là đều chỉ có thể là nhờ vào hơi thở của hắn mà sinh tồn?!”
“May mắn Thiên Thủy thành còn có người tài ba, không thể để cho tên khốn này tiếp tục phách lối.”
“Ông trời có mắt, trời xanh có linh a.”
Bọn người Hùng Phách Thiên, nhũng người đã từng bị Hạ Bình họa hại, từng người đều ngửa mặt lên trời thở dài, lệ rơi đầy mặt. Rốt cục có nghĩa sĩ đứng ra ngăn cản bước tiến của tên khốn này, đây là chuyện may mắn bực nào.
Bọn họ đều không cách nào tưởng tượng sau khi tên Hạ Bình này thu hoạch được ngôi vị Quán Quân, đến tột cùng sẽ phách lối tới trình độ nào, chờ đến lúc đó trường học của bọn họ sẽ gặp phải ác mộng, đơn giản chính là tối tăm không ánh mặt trời.