Một ngày rất nhanh liền trôi qua.
Hạ Bình ở trong phòng mình, ngồi xếp bằng, thở ra một hơi thật sâu, chân khí trong cơ thể bành trướng, mãnh liệt giống như Sông Lớn, phát ra thanh âm ầm ầm, không khí chấn động.
“ Ngưng Khí Đan này quả nhiên cường đại, không hổ là đan dược dành cho cảnh giới Võ Giả phục dụng, lại thêm mấy ngày nữa ta liền có thể đạt tới cảnh giới Võ Đồ cửu trọng thiên đỉnh phong.” Hạ Bình mở to mắt, vô cùng vui sướng.
Sau khi Phục dụng một viên Ngưng Khí Đan, hắn cảm thấy chân khí trong cơ thể điên cuồng gia tăng, cỗ năng lượng này gần như có thể sánh được mười mấy thanh hoàng kim dược tề, năng lượng vô cùng to lớn.
Tuy chỉ là trôi qua thời gian một ngày, nhưng mà hắn cảm giác được chân khí trong cơ thể của mình, còn có lực lượng của thân thể, đều được tăng cường một chút xíu, so với trước đó càng thêm cường đại.
“Đúng, thời gian nháy mắt liền trôi qua, hẳn là thời gian diễn ra yến hội cũng sắp đến rồi.” Hạ Bình đứng dậy, đi tắm, sau đó đổi một bộ quần áo, liền rời phòng.
Nửa giờ sau, hắn liền đến khách sạn Thiên Thủy.
Mà khách sạn Thiên Thủy có quán rượu sang trọng nhất toàn bộ Thiên Thủy thành, là nơi bình thường tụ hội những quan to quyền quý, hoặc là thịnh hội buôn bán vân vân cũng thường xuyên được chọn cử hành tổ chức ở nơi này.
Bốn phía bãi đỗ xe cũng đậu từng chiếc xe sang trọng đỉnh cấp, mỗi một chiếc đều giá trị trên triệu đồng liên bang, nhìn xa hoa vô cùng, giàu sang bức người, dân chúng bình thường nhìn thấy một màn này đều sẽ chùn bước.
Đại sảnh yến hội nằm ở lầu hai quán rượu, Hạ Bình trực tiếp đi lên, hắn đưa thư mời trên người mình giao cho bảo an ngoài cửa, liền một đường thông suốt đi vào.
“Ngược lại là xa xỉ.”
Tiến vào đại sảnh yến hội, Hạ Bình lập tức liền thấy rất nhiều nam nữ ăn mặc quần áo dự tiệc hoa lệ, lần yến hội này người tham gia cũng không chỉ là tuyển thủ Top 16 tranh tài, một ít con cháu thương nhân hoặc là con em quyền quý đều sẽ đáp ứng lời mời tham dự.
Đây là nơi để cho thế hệ trẻ tuổi biết nhau, tương đương với buổi tiệc xã giao.
“Hạ Bình.”
Lúc này, một thanh âm quen thuộc truyền đến, Hạ Bình quay đầu nhìn lại, lập tức liền nhìn thấy Giang Nhã Như đang ngoắc ngoắc chính mình, đối phương cũng mặc một bộ trang phục dạ hội màu trắng, ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, có một loại cảm giác thành thục cùng trước đó hoàn toàn khác biệt.
Đứng tại bên cạnh Giang Nhã Như là Sở Dung, cũng ăn mặc hết sức xinh đẹp, một thân quần dài màu đỏ phác hoạ ra đường cong hoàn mỹ trên thân, có lồi có lõm, cực kỳ mê người, trừ hai người ra cũng có mấy người nữ sinh trong các trường học.
“Không nghĩ tới ngươi cũng tới, ta còn tưởng rằng ngươi không thích buổi tiệc xã giao dạng này đây.” Nhìn thấy Hạ Bình đi tới, Giang Nhã Như có chút kinh ngạc khi đối phương xuất hiện.
Hạ Bình khoát khoát tay: “Không có cách, bị Thị Trưởng thịnh tình mời, dù cho không muốn tới cũng phải tới.”
“Ngươi liền khoác lác đi.”
Hai người Sở Dung cùng Giang Nhã Như đều khinh bỉ nhìn lấy Hạ Bình, cho dù là Quán Quân Cách Đấu Đại Tái, muốn được Thị Trưởng tự mình mời, cũng là sự tình không thể nào.
Dù sao Thị Trưởng là nhân vật bậc nào, chính là nhất thành chi chủ, quyền cao chức trọng, chỉ là một học sinh quán quân Cách Đấu Đại Tái trường trung học thôi, lại tính là cái gì, làm sao có thể tự mình mời đến?
Các nàng cũng chỉ là được người tổ chức của giải đấu mời, đưa thư mời mới tới mà thôi, phỏng chừng tên Hạ Bình này cũng hẳn là như thế, thế nhưng mà gia hỏa này thế mà còn nói khoác chính mình bị Thị Trưởng mời, da mặt quá dày.
“Không tin thì thôi.”
Hạ Bình cũng không để ý lời nói của hai người này, hắn đưa tay sờ sờ cằm: “Hôm nay các ngươi mặc quần áo cũng không tệ, nhìn rất là xinh đẹp thành thục, riêng ta cảm thấy rất thích.”
“Đương nhiên ta càng yêu mến bọn ngươi mặc một ít y phục trong suốt hơn, không có che giấu chính là tốt nhất, như vậy tương đối thuần thiên nhiên.”
Hắn nói ra kiểu dáng y phục mình thích.
“Lưu manh!” Khuôn mặt Giang Nhã Như cùng Sở Dung đỏ lên, một đôi mắt to trừng mắt tên khốn khiếp này, vì sao lại nói là mặc một ít y phục trong suốt, có cái gì y phục là trong suốt, nếu thật mặc vào y phục loại kia, vậy cùng không mặc khác nhau ở chỗ nào.
Còn nói là thuần thiên nhiên, thuần thiên nhiên cái rắm, như vậy đã thành người nguyên thủy, coi như là nhiều thế kỷ trước đây, cũng không có ăn mặc giống như vậy. Tên lưu manh này, rõ ràng chính là nghĩ tới một số thứ không biết liêm sỉ, hết thuốc chữa.
“Ai, đây không phải là Hạ Bình sao?”
“Giống như thật là Quán Quân Cách Đấu Đại Tái Hạ Bình.”
“Hắn thế mà cũng tới, thật sự là quá tốt, ta muốn gặp mặt người thật.”
Bỗng nhiên, nơi xa một đám nữ sinh ăn mặc trang điểm lộng lẫy dường như cũng phát hiện Hạ Bình xuất hiện, mỗi một người đều kinh ngạc thốt lên, rối rít bao vây lại.
Động tác của các nàng hết sức nhanh chóng, thế mà lập tức liền đem Hạ Bình bao vây lại, cũng thuận tiện đem bọn người Sở Dung cùng Giang Nhã Như chen ra, không chút khách khí.
“Không sai, ta chính là Hạ Bình, không thể giả được.” Hạ Bình cũng cảm khái, đạt được Quán Quân, còn lên ti vi, đoán chừng hắn đã trở thành danh nhân của Thiên Thủy thành.
Thân là danh nhân, đi tới chỗ nào cũng là tiêu điểm của đám đông, nhận được lượng lớn nữ sinh hoan nghênh, đây thật là khổ não a.
Sở Dung cùng Giang Nhã Như lại rất tức giận, các nàng ngược lại là một chút cũng không nhìn ra tên khốn này khổ não, ngược lại còn thích thú.
“Quả nhiên là Hạ Bình, cùng trên Tivi giống như đúc.”
“Nghe nói ngươi mới ở cảnh giới Vũ Đồ cửu trọng thiên, thế mà có thể đánh bại cảnh giới Võ Giả Tần Mộc Dương, đây rốt cuộc là làm sao làm được?”
“Hoàn toàn chính xác, thật sự là quá bất khả tư nghị, ta xem qua trận đấu của ngươi, dường như không có người nào là đối thủ của ngươi. Thời điểm đấu vòng loại, cũng lấy một địch trăm, ngươi đến cùng tu luyện làm sao vậy?”
“Loại cơ bụng này cũng quá lợi hại a, thật là rắn chắc.”
Một đám nữ sinh líu ríu nói, đều rất hưng phấn, có nữ sinh còn mười phần lớn mật, đưa tay tới, sờ sờ xoa bóp, muốn cảm thụ cơ bụng trên người Hạ Bình.
“Chủ yếu chính là chăm chỉ, khắc khổ tu hành, luyện võ ngay cả lúc lạnh nhất mùa đông, nóng nhất mùa hè, tu luyện là không có đường tắt.” Hạ Bình lẽ thẳng khí hùng, nói ra bí quyết tu luyện của bản thân.
Khoác lác, còn tiếp tục khoác lác!
Giang Nhã Như khinh bỉ không thôi, nàng chưa từng thấy qua cái tên khốn này đến cùng chăm chỉ nhiều thế nào, thường xuyên đi gây chuyện thị phi mới là chính xác, đều không biết bao nhiêu người bị tên này đánh qua.
Nhưng mà nghe nói như thế, từng người nữ sinh chung quanh lại rất bội phục.
“Không hổ là Quán Quân Cách Đấu Đại Tái, quả nhiên là nhận thức chính xác a.”
“Xem ra bất kể có là thiên tài hay không, không khắc khổ tu hành đều không cách nào thu hoạch được thành tựu to lớn.”
“Người ta chính là ưa thích nam nhân như ngươi vậy, tuy Thiên Phú rất cao, nhưng vẫn khắc khổ tu hành, làm người còn điệu thấp khiêm tốn.”
Một đám nữ hài cười khanh khách một tiếng, bắn ra ánh mắt mị hoặc với Hạ Bình.
“Khách khí khách khí, khen ngợi quá mức rồi.”
Hạ Bình khoát khoát tay, khiêm tốn nói: “Khiêm tốn chính là thiên tính của ta, không có cách nào đổi, thật giống như thiên phú võ đạo, trời sinh chính là như thế.”
“Trên thực tế cũng có một ít giáo viên đã từng phê bình ta, nói con người của ta bình thường quá vô danh, đều không có người nhận biết, phải triển lộ quang mang nhiều hơn, bằng không ta sẽ bị những người khác xem thường.”
Sở Dung cùng Giang Nhã Như nghe được những lời này, khóe miệng đều giật giật, người nói ra những lời này còn gọi là khiêm tốn sao? Đây là cuồng vọng đến không biên giới. Tên nào nghe nói như vậy, đều muốn bạo đánh ngươi một chầu, biết không?