“Ngươi không biết là bình thường, dù sao chuyện này là bí mật chỉ có tộc trưởng mới có thể biết, nếu như ta không phải lúc lâm nguy nhận nhiệm vụ, tiếp chức vị Tộc Trưởng này, cũng sẽ không từ trong lời nói của Tộc Trưởng biết chuyện này.”
Phương Dương trầm giọng nói.
“Nếu như là như vậy, vậy tại sao Tộc Trưởng không công bố ra chuyện này, để cho chúng ta lánh nạn đến cấm địa huyết vụ?”
Có người không hiểu hỏi.
“Ai(thở dài), đây cũng chỉ là một chút suy đoán, suy đoán tươi đẹp mà thôi, dù sao đám người kia không ra, cũng có thể là chết thật, nơi đó thuần túy chỉ là một mảnh đất hung hiểm.”