“Nếu như nơi này là truyền thừa của Hồn Tộc, như vậy người Hồn Tộc tiến đến hẳn là không nguy hiểm gì mới đúng, vì cái gì vô số năm trôi qua cũng không người nào có thể rời đi khỏi nơi này, lưu lại truyền thuyết cấm địa?”
Hạ Bình hiếu kỳ dò hỏi.
“Bởi vì nơi này là truyền thừa cao nhất của Hồn Tộc, yêu cầu cực cao đối với chiến sĩ Hồn Tộc, nếu như không đạt được yêu cầu mà nói, cũng sẽ vĩnh viễn phải ở lại nơi này, không cách nào rời đi khỏi truyền thừa, mãi cho đến chết già mới thôi.”
Liễu Như Lan biểu thị vô số năm trôi qua không có bất kỳ chiến sĩ Hồn Tộc nào đạt tới yêu cầu truyền thừa, cho nên cũng mãi mãi không ai có thể rời đi, mới có thể lưu lại truyền thuyết cấm địa, làm cho vô số chiến sĩ Hồn Tộc sợ hãi không thôi.
“Đương nhiên, ta cũng không giống như vậy, đã sớm vượt qua thí luyện, bất kỳ lúc nào cũng có thể rời đi.”