“Trời ạ, Minh Thạch của ta cũng không thấy đâu, tên trời đánh nào lại thất đức như vậy, đây chính là tiền tài ta dành dụm cực cực khổ khổ rất nhiều năm, mục đích chính là dùng để trở về Nham Thạch Thành tiêu dao khoái hoạt, không còn, hiện giờ một xu tiền cũng không còn.”
“Bắt cho bằng được, lập tức bắt cho bằng được tên trộm kia, bắt lấy nó, tháo nó thành tám khối.”
“Đệch cmn, cũng dám trộm tới trên đầu quân đội, quả thật là tên ăn trộm này to gan lớn mật, ta tuyệt đối không tha cho nó.”
“Đào ba thước đất cũng phải tìm ra tên tiểu tặc tiện nhân kia, tuyệt đối không thể để cho hắn chạy thoát.”
Đông đảo binh lính Yêu Ma hét lớn ra tê tâm liệt phế, cực kỳ bi thương, chính mình cực cực khổ khổ tích lũy tiền bạc đã nhiều năm, hiện giờ vậy mà lại không còn gì cả, cơ bản là chúng nó không cách nào chấp nhận nổi.