TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 290: Thăng Chức Cục Trưởng

Lúc này, tại khu biệt thự Giang Nam.

Hai người Hạ Xuyên Lưu cùng Hoàng Lan Hân lại đi về nhà, bời vì quá nhiều phóng viên muốn phỏng vấn bọn họ, dẫn đến dù cho ra ngoài đều là nửa bước khó đi, bị một đống người bao quanh, cũng chỉ đành trở về, tránh đầu sóng ngọn gió.

Đinh linh linh ~~

Đúng vào lúc này, điện thoại di động trên người Hạ Xuyên Lưu reng lên, hắn vô ý thức kết nối, lúc này một cái hình chiếu giả tưởng xuất hiện ở trước mặt hắn.

“Tần thị trưởng?!” Hạ Xuyên Lưu có chút bối rối, bởi vì người gọi điện thoại tới lại là Thị Trưởng Tần Phi của Thiên Thủy thành, phải biết nhân vật lớn như vậy hắn căn bản không có cơ hội tiếp xúc.

Nhiều lắm cũng chỉ nhìn thấy trên tivi, về phần ở trong hiện thực, hắn căn bản chưa thấy qua, chứ đừng nói chi là đối phương còn trực tiếp gọi điện thoại cho nhân vật nhỏ như mình.

“Hạ tiên sinh, chúc mừng, chúc mừng ngươi trở thành Cục Trưởng Cục quản lý trật tự đô thị Thiên Thủy thành.” Thị Trưởng Tần Phi mỉm cười.

Cục Trưởng sao?!

Hạ Xuyên Lưu kinh ngạc đến cái cằm đều rơi xuống, nói: “Tần thị trưởng, đây là có chuyện gì? Cục Trưởng này là có ý gì?” Hắn tỏ vẻ đầu óc của mình suy nghĩ không ra.

Phải biết, hắn cũng chỉ là nhân viên giữ trật tự đô thị nho nhỏ, đã làm vài chục năm còn chưa có thăng quan, đời này cũng không có hi vọng gì, nhưng bây giờ lập tức liền trở thành Cục Trưởng, liên tục nhảy mấy cấp?! Lái phi thuyền đều không nhanh như vậy.

“Chuyện là như thế này, bởi vì ban đầu Cục Trưởng cục quản lý đô thị trong thành thị được phân công đi nơi khác, điều đến cục Nông Nghiệp, tạm thời vị trí Cục Trưởng xuất hiện ghế trống, cho nên ta liền đề cử ngươi lên, kết quả đạt được được các Nghị Sĩ nhất trí thông qua, chúc mừng.” Thị Trưởng Tần Phi cười tủm tỉm nói với Hạ Xuyên Lưu.

“Điều đến cục Nông Nghiệp sao?”

Khóe miệng Hạ Xuyên Lưu giật một cái, cục Nông Nghiệp này là địa phương nào, chuyên môn quản lý gỗ, căn bản chính là cái chức quan nhàn hạ, bình thường cũng không có việc gì để làm, đôi khi có thể phải đi ra ngoài đốn cây.

Một khi bị điều đến chỗ kia, liền triệt để xong đời, cuộc đời chính trị hoàn toàn kết thúc.

Đường đường Cục Trưởng cục quản lý đô thị bị điều đến cục Nông Nghiệp, thoạt nhìn chức vụ ngang nhau, cùng một đẳng cấp, nhưng mà người sáng suốt đều biết, đây là đang giáng cấp, mục đích chính là để Hạ Xuyên Lưu thượng vị.

Làm như vậy, cũng chính là hành động lấy lòng Hạ Bình của các đại lão trong Thiên Thủy thành, dù sao Hạ Bình thi vào được Viêm Hoàng Đại Học, thậm chí còn trở thành thành viên công ty Cự Nhân.

Nếu như tốt nghiệp đại học, nhất định sẽ ngồi ở vị trí cao, tiền đồ vô lượng, bọn họ bây giờ không đi nịnh bợ, lúc nào mới nịnh bợ, chờ đến lúc Hạ Bình hoàn toàn trâu bò, phỏng chừng xếp hàng cũng không đến lượt bọn hắn.

Sau khi hàn huyên vài câu, Hạ Xuyên Lưu và Tần Phi cúp điện thoại, đến bây giờ hắn đều có chút không bình tĩnh nổi, làm sao bầu trời thay đổi nhanh như vậy, thế mà chính mình ngay lập tức liền trở thành Cục Trưởng.

“Chồng, ông trở thành Cục Trưởng rồi hả?”

Hoàng Lan Hân cũng nhìn thấy một màn vừa rồi, lập tức mừng rỡ không thôi: “Không nghĩ tới ông công tác mười mấy hai mươi năm, một mực không có tiền đồ gì, mỗi ngày nịnh bợ Cục Trưởng mà hắn vẫn xem thường ông. Không nghĩ tới bây giờ rốt cuộc có tiền đồ, đều làm rơi chức vị của tên Cục Trưởng đáng giận kia, đều được Thị Trưởng thưởng thức.”

“Phỏng chừng chuyện này cùng con của chúng ta có quan hệ.” Hạ Xuyên Lưu cũng rất rõ ràng, dựa theo bản lĩnh của mình là không có cách nào trở thành Cục Trưởng, toàn bộ đều là dựa vào phúc của con trai thi đậu vào Viêm Hoàng Đại Học.

“Dựa vào con trai lại thế nào, Cục Trưởng chính là Cục Trưởng, chẳng lẽ còn là giả hay sao?” Hoàng Lan Hân cười tủm tỉm nói ra, nàng cũng mặc kệ dựa vào người nào hay không dựa vào người nào, tóm lại lấy xuống chỗ tốt rồi nói tiếp.

“Nói đúng.”

Hạ Xuyên Lưu ngửa mặt lên trời thở dài: “Nghĩ đến Hạ Xuyên Lưu tôi điệu thấp nhiều năm như vậy, bây giờ rốt cuộc bắt đầu trở nên trâu bò, tôi ngược lại thật ra muốn nhìn những người trước đó xem thường Hạ Xuyên Lưu tôi bây giờ đang có suy nghĩ gì, còn dám đắc chí trước mặt tôi không.”

“Lão bà, chúng ta lập tức gọi điện thoại, mời toàn bộ bạn bè người thân, còn có lãnh đạo cấp dưới tới, tổ chức một buổi tiệc lớn, nói là ăn mừng con trai chúng ta thi đậu Viêm Hoàng Đại Học.”

“Tôi muốn tất cả mọi người xem một chút, uy phong bây giờ của Hạ Xuyên Lưu tôi.”

Giàu sang không đắc ý, cùng một đầu cá ướp muối khác nhau ở chỗ nào.

“Tốt, tôi cũng gọi điện thoại, cho những chị em của tôi biết, mọi người cùng nhau đến ăn mừng.” Hoàng Lan Hân cũng đồng ý gật gật đầu, việc vui như vậy mà không ăn mừng, vậy còn chuyện gì đáng ăn mừng.

... ...

Một ngày sau, một chiếc Siêu Cấp Chiến Hạm đến sân bay Thiên Thủy thành, bọn người Hạ Bình lại quay trở về Thiên Thủy thành, bọn họ ở trong Cuồng Sa di tích một tháng, bây giờ trở lại thế giới văn minh, đơn giản như xa cách một đời.

“Rốt cuộc trở lại Thiên Thủy thành, rốt cuộc trở lại thế giới văn minh.” Sở Dung cảm khái nói.

Nam Cung Vũ cùng Giang Nhã Như cũng gật gật đầu, ở trong Cuồng Sa di tích một tháng, đơn giản thật giống như ở đó một thế kỷ, hoàn cảnh nơi đó căn bản không phải dành cho con người ở lại.

“Đại ca, cha ta nói ta mau về nhà, nói có một buổi tiệc chúc mừng ta thi đậu Viêm Hoàng Đại Học, chắc ta phải đi trước.” Phùng Hòa Đường chào hỏi Hạ Bình.

“Ừm, vậy mau trở về đi.” Hạ Bình gật gật đầu, hắn cũng biết vì sao Phùng Hòa Đường gấp gáp về nhà như vậy.

Dù sao bọn họ chỉ có thể ở Thiên Thủy thành thời gian ba ngày nữa. Thời gian ba ngày vừa qua, bọn họ nhất định phải tiến về Viêm Hoàng Đại Học học tập, về sau cũng rất ít có cơ hội về nhà, nhất định phải cố mà trân quý thời gian hai ba ngày này.

“Tốt, vậy ba ngày sau chúng ta gặp lại.”

“Gặp lại sau, gặp lại ở Viêm Hoàng Đại Học.”

Thần thái mấy người Giang Nhã Như cũng nhẹ nhõm, chào hỏi lẫn nhau xong, liền nhao nhao rời đi.

“Hạ Bình.”

Tần Mộc Dương nhìn chằm chằm Hạ Bình, nắm chặt nắm đấm: “Ta thừa nhận bây giờ còn không bằng ngươi, nhưng mà sau khi tiến vào Đại Học mới là bắt đầu, đến lúc đó ta nhất định sẽ vượt qua ngươi, chờ đó cho ta.”

Hắn rất không cam tâm, mặc kệ là đối nhân xử thế, hay là công trạng, đều bị Hạ Bình hoàn toàn vượt qua trong khảo thí vào Viêm Hoàng Đại Học lần này.

Tuy hắn cũng trải qua trăm cay nghìn đắng, rốt cuộc sống sót trong khảo thí, nhưng mà cảm giác không cam tâm vẫn tràn ngập trong lòng, dày vò hắn.

“Vô ích, từ bỏ đi, vượt qua ta là chuyện không thể nào.” Hạ Bình đả kích nói: “Ngươi có thể sống sót trong khảo thí vào Viêm Hoàng Đại Học đều phải dốc hết sức lực, làm sao còn có thể vượt qua ta?”

“Ngươi cứ tiếp tục đắc chí đi, chờ đó cho ta.” Tần Mộc Dương cắn răng, nhìn lấy tên khốn khiếp vô sỉ này.

Nói xong câu đó, hắn cũng rời đi, được một cỗ xe sang siêu cấp của Tần gia tiếp đón.

“Nhưng mà chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Vừa đi ra, liền đạt được nhiều cừu hận giá trị như vậy?” Hạ Bình ngồi xe taxi về nhà, nhìn xem hệ thống, lại là phát hiện sau một ngày nghỉ ngơi, thế mà thêm ra ba trăm ngàn cừu hận giá trị.

Tăng thêm cừu hận giá trị trước đó, trên người hắn tất cả có được hơn năm trăm ngàn cừu hận giá trị, đây là một con số to lớn.

“Thì ra là thế, chỉ riêng Hứa gia liền cống hiến hai trăm tám mươi ngàn cừu hận giá trị, xem ra Hứa gia cũng biết chuyện ta xử lý Hứa Dương cùng Hứa Vân Thiên, từng người đều hận ta đến phát cuồng, sinh ra sát ý.”

Ánh mắt Hạ Bình lấp lóe: “Nhưng mà còn có hai chục ngàn cừu hận giá trị đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Làm sao đều là chút người chưa biết tới?Ta cũng không có trêu chọc qua ai, vẫn thành thành thật thật nghỉ ngơi trong chiến hạm a.”

Hắn có chút buồn bực.

Nhưng mà chờ Hạ Bình trở lại khu biệt thự Giang Nam, khi nhìn thấy biệt thự giăng đèn kết hoa, rất nhiều bạn bè người thân tám đời đều không gặp mặt, còn có các đoàn người đi đến, hắn liền biết đây là xảy ra chuyện gì.