“Nhân tộc thật sự là càng ngày càng đáng sợ, nhân tộc Thời Đại Thái Cổ vẫn chỉ là chủng tộc nhỏ yếu, tuy rằng ngẫu nhiên có xuất hiện mấy vị cường giả tương đối mạnh mẽ, nhưng mà thủy chung còn không bằng chúng ta, thế nhưng mà trôi qua thời gian dài như vậy, kẻ đến sau vậy mà vượt lên trên, hiện giờ đã càng ngày càng có uy thế chủng tộc đệ nhất vũ trụ.”
Không ít Thánh Nhân dị tộc than thở, kiêng dè đối với nhân tộc không thôi, theo thời gian trôi qua, lực lượng của nhân tộc không ngừng tăng lên, đến bây giờ, gần như có khí tượng bá chủ chủng tộc.
“Nói đùa cái gì, lúc nào đến phiên nhân tộc làm thứ nhất, ngươi đừng tăng cười chí khí người khác diệt uy phong mình ở nơi này.”
Có thánh nhân dị tộc nổi giận thét lên một tiếng, cảm thấy loại lời này quá làm càn.
“Nói không sai, bất quá là xuất hiện một tên thiên tài nhân loại thôi, chuyện này lại tính được thứ gì.”