“Ta đệch cmn, một vị Yêu Thánh Bất Hủ cũng dám xông tới cứu người? Đây là đang tấu hài hay sao?”
Một vị Thánh Nhân Bất Hủ của tộc nguyên tố lập tức cảm giác được trên thân thể của Hạ Bình tán phát ra dao động Bất Hủ, nó lộ ra vẻ mặt im lặng, trước khi đến nó còn tưởng rằng dám can đảm xông tới lĩnh vực không gian nhất định là một vị Yêu Thánh Cận Cổ.
Trong tích tắc vừa rồi nó cảm thấy vô cùng hối hận như vậy, cảm thấy ba tên Yêu Thánh Bất Hủ này chắc hẳn là đã sớm bị giết chết, nếu không cũng không sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn vào lúc này, để cho một tên Yêu Thánh Cận Cổ xông tới.
Nhưng mà hiện giờ xem ra, nó lập tức lại muốn cười ra tiếng, một tên Yêu Thánh Bất Hủ nho nhỏ thế mà cũng dám cứu người ở trước mặt Thánh Nhân Cận Cổ, thế này sao lại là cứu người a, cơ bản chính là đến đưa đồ ăn.
“Ha ha, vừa rồi thật sự là hù chết ta, ta còn tưởng rằng chúng ta xui xẻo như vậy gặp phải một vị Yêu Thánh Cận Cổ, nói không chừng hành động lần này sụp đổ, không nghĩ tới lại là một tên Yêu Thánh Bất Hủ, đến cùng là tên gia hỏa này muốn làm gì, dù xem như ghét bỏ mạng nhỏ của mình quá dài, cũng không thể đi chịu chết như vậy nha.”