Sau khi trôi qua mấy canh giờ.
Hạ Bình lập tức cách xa nơi khởi nguồn, đi vào trong một quả tinh cầu hoang vu nơi xa, tạm thời trốn, hắn lấy ra từ trên người cây Chúc Dung Thảo kia.
Ngay lập tức, cây cỏ dại này tản mát ra năng lượng bản nguyên hỏa diễm nồng đậm, phảng phất năng lượng của một quả hành tinh siêu cấp ẩn chứa trong đó, khắp nơi chiếu ra nhiệt lượng kinh người.
Nếu như không phải trên người hắn sở hữu thể chất Địa Ngục Kim Ô, đổi lại là những người khác, đoán chừng sớm đã bị nhiệt lượng của Chúc Dung Thảo đốt thành tro bụi.
Việc này rất giống phàm nhân tới gần thái dương, đây chỉ là tự chịu diệt vong, hóa thành tro bụi.