Trương Linh Linh xoa xoa đầu Thu Thu: “Sau này cậu nhất định sẽ hối hận, cậu mới qua lại gần gũi với tên đó được mấy tháng gần đây thôi phải không? Thầm mến ba năm, cậu hiểu tên đó được bao nhiêu?”
Thu Thu yên lặng một lát, giọng nói có hơi ảm đạm: “Thật ra mình đã nghĩ kỹ rồi, nếu đến lúc tốt nghiệp mà Vương Vân Phong vẫn vậy, mình sẽ buông tay. Trước lúc đó, mình cũng sẽ không qua lại quá gần với tên đó, coi như là bạn bè bình thường đi.”
Mấy ngày nay, nàng cũng có thể cảm giác được Vương Vân Phong bắt đầu bận rộn.
Không còn thỉnh thoảng tìm nàng trò chuyện như lúc nghỉ hè nữa.
“Được, hi vọng cậu nói được làm được.” Trương Linh Linh cười híp mắt: “Nghe qua câu này chưa?”