“Vâng.” Nam tử trung niên gật đầu, lập tức đưa tin tức vừa thăm dò được qua.
“Xuất thân cô nhi, sau khi được nhận nuôi lại bị đố phụ hà khắc? Nghĩ đến ngày thường ăn mặc dùng cũng chẳng ra gì. Giáo ta chính nên giải cứu những người như vậy thoát khỏi khổ ải. Nếu về giáo ta bồi dưỡng, hắn còn có thể có biểu hiện tốt hơn!”
“Thêm hắn vào danh sách!”
“Vâng.”
Nam tử nói xong, nữ tử bên cạnh lại lấy ra một danh sách khác: “Hộ pháp, Trí Tạo phường, Thiên Công phường cũng có hai người vừa được giáp đẳng, phân biệt là Lâm Bạch Vi và Hàn Tất.”
Liệp Ưng hộ pháp nhìn một chút nhưng lần này lại không đồng ý: “Tạm thời quan sát đã. Hiện tại Đông Hồ quân và huyện Vũ ban đều tra rất gắt.”
“Bất quá chúng ta dĩ dật đãi lao, không cần nóng vội nhất thời. Bọn hắn cũng không thể vẫn luôn nghiêm tra như vậy, sẽ có lúc lơi lỏng, khi đó chính là lúc chúng ta thu hoạch!”
...
“Ta ở Lập Thu khảo hạch có thu hoạch, tháng sau là có thể trở thành cống viên, mỗi tháng lĩnh năm lượng tiền tiêu vặt.”
“Chủ quan Ty Nông Giám, Trần đại nhân cũng rất xem trọng ta, quyết định mỗi tháng tài trợ ta tài nguyên tu hành.”
“Cho nên, nghĩa phụ không cần cho ta bạc nữa.”
Triệu Hưng trở về nhà, lại nghe Triệu Duệ Đức gọi hắn đi qua, dự định lén lút nhét bạc cho hắn đi tu luyện.
Lúc này Triệu Duệ Đức còn chưa biết Triệu Hưng lại được giáp đẳng, mãi đến tận khi Triệu Hưng giải thích mới hiểu được.
“Ngươi đã trở thành cống viên? Còn được Trần Thời Tiết tài trợ?” Triệu Duệ Đức sửng sốt, sau đó mới lộ vẻ vui mừng.
Nhưng nghe Triệu Hưng cự tuyệt tiền của hắn, trong lòng lại có chút trống rỗng.
“Triều đình và Trần đại nhân tài trợ là chuyên khoản chuyên dụng, chính là để ngươi tu hành.”
“Ngươi qua lại với đồng liêu, liên lạc tình cảm, ăn cơm mời khách, những thứ này chẳng lẽ bọn họ cũng tài trợ ngươi?”
“Ta cũng không có nhiều bạn bè rượu thịt như vậy.” Triệu Hưng nói.
“Hiện tại ngươi không có, nhưng sau này danh tiếng ngươi lớn lên, tự nhiên sẽ không thể như ý ngươi được. Dùng tiền của mình làm việc, người khác không nói gì được, nếu không Trần đại nhân và những người khác sẽ nhìn như thế nào?” Triệu Duệ Đức đem ngân phiếu trong tay nhét vào tay Triệu Hưng: “Ta đã đổi ra rồi, cầm lấy... Chẳng lẽ tiền của nghĩa phụ lại bỏng tay?”
Nói đến nước này, Triệu Hưng chỉ có thể nhận lấy, bất quá số lượng lại có chút lớn, dĩ nhiên là một trăm lượng!
“Nghĩa phụ, nhiều như vậy, nếu bị Thái phu nhân biết...”
Triệu Duệ Đức hừ lạnh: “Ngươi thật sự cho rằng người làm chủ trong nhà là bà ấy sao?”
Triệu Hưng vội vàng lắc đầu, ý bảo nghĩa phụ ngài mới là chủ nhà.
Nhưng Triệu Duệ Đức lập tức hạ giọng nói: “Ngươi không nói, không phải là được rồi sao? Ta ở tiêu cục của chủ nhà luôn có chia chác bí mật, vài năm mới kết một lần, bà ấy không biết đâu...”
Được rồi, cảm tình đây là ngài cũng không dám nói cho Thái phu nhân, đây là tiền riêng nha.
Bất quá tư khố này cũng có chút nhiều, Triệu Hưng cũng không biết Triệu Duệ Đức giấu kỹ như vậy.
Khó trách mỗi lần Thái phu nhân oán giận, Triệu Duệ Đức cũng không để bụng chút nào, mỗi ngày ăn thịt lại thêm một cái miệng cũng không ăn sụp!
Nghĩ lại cũng là nhân chi thường tình.
Thái phu nhân xuất thân ca cơ, lại thêm tuổi còn chưa quá ba mươi, sinh Triệu Chính cũng vẫn còn khá xinh đẹp, nhưng Triệu Duệ Đức đã gần sáu mươi.
Lão phu thiếu thê, nếu như giao hết của cải, Triệu Duệ Đức cũng sợ Thái phu nhân cuốn gói chạy lấy người.
Nếu không phải dưỡng tử có hi vọng có tiền đồ, chuyện này Triệu Duệ Đức cũng dự định trước khi chết mới nói.
“Chính ngươi cất kỹ, chớ để Thái phu nhân biết, nếu bị phát hiện, ta sẽ không nhận, ngươi cũng đừng nghĩ lại lấy được tiền nữa.” Triệu Duệ Đức dặn dò.
“Đa tạ nghĩa phụ.”
“Thứ mẫu từ bi thường làm hư nhi tử, Chính nhi ngươi có thể quản được, làm đại ca thì sau này nên để tâm nhiều hơn, sau khi ta đi...”
“Nghĩa phụ đang tuổi tráng niên, lời này nói còn quá sớm, Chính nhi là đệ đệ ta, lại cần gì nghĩa phụ phải dặn dò thêm.”
Triệu Duệ Đức cũng cảm thấy nói những thứ này còn sớm, hôm nay không biết vì sao lại làm màu một chút. Chẳng lẽ thật sự là đã lớn tuổi?
“Đi làm việc của ngươi đi, một lát nữa Thái phu nhân sẽ từ chợ trở về, nhớ cất kỹ ngân phiếu.”
“Đã biết.”
Triệu Hưng xoay người cáo lui.
“Chờ đã!” Không nghĩ tới Triệu Duệ Đức lại gọi hắn lại.
Triệu Hưng quay đầu lại, có chút nghi hoặc.
Triệu Duệ Đức nói: “Sang năm ngươi liền cử quan, cũng nên thay ngươi lấy biểu tự.”
Nam tử hai mươi tuổi làm lễ cử quan, nữ tử mười lăm tuổi làm lễ kê quan, sau đó đều không tiện trực tiếp gọi tên, nên lấy một tên khác có hàm nghĩa liên quan đến tên, gọi là biểu tự, để biểu đạt phẩm đức.
Đây là một trình tự khá quan trọng trong lễ thành niên, nếu không có sẽ bị người chê cười.
Triệu Hưng đầu xuân sang năm sẽ hai mươi, Triệu Duệ Đức sớm nghĩ đến, cũng không tính là sớm.
“Ta tìm người hỏi một chút, cảm thấy Lập Xuân khá thích hợp với ngươi. Vừa vặn ngươi lại muốn làm Ty Nông quan, đây cũng là tiết khí đầu tiên trong hai mươi bốn tiết khí, ngươi cảm thấy như thế nào?” Triệu Duệ Đức hỏi.
“Lập Xuân? Cũng... Chờ đã, Triệu Lập Xuân?” Sắc mặt Triệu Hưng lập tức trở nên kỳ quái.
“Như thế nào, không thích?” Triệu Duệ Đức có chút khó hiểu, vì sao lại phản ứng lớn như vậy.
“Ờ... Nghĩa phụ, hai chữ Lập Xuân này, tốt thì có tốt, nhưng lại quá phổ biến. Phàm là Ty Nông Giám, người có biểu tự Lập Xuân, Lập Đông, không một trăm thì cũng có tám mươi. Ta thấy ngài vẫn là suy nghĩ lại đi.” Triệu Hưng cự tuyệt nói.
“Được, dù sao còn nửa năm, ta lại hỏi một chút.” Triệu Duệ Đức là một lão hán luyện võ, hắn cũng biết mình không có văn hóa, chuyện này vẫn phải tìm nhiều người hỏi một chút, tham khảo một chút.
“Nên lấy cái gì thì tốt đây, ta cảm thấy Lập Xuân cũng khá tốt...” Triệu Duệ Đức thì thầm đi xa.
Triệu Hưng không khỏi khóc cười không được. Nghĩa phụ à, chữ này không thể dùng được!
...
Ngày thứ hai sau Lập Thu khảo hạch, Trần Thời Tiết đã phái người đưa tới một cái hộp.
Bên trong hộp chứa hai quả trái cây có màu bình minh, vừa mới mở ra, mùi thơm đã ập vào mũi.
Nguyên khí trong phòng cũng nồng đậm hơn một chút.
[Thiên Nguyên lê (Tam giai thượng phẩm)]
[Loại hình: Bảo vật ăn được]
[Công hiệu: Ẩn chứa nguyên khí phong phú, hộ tâm tăng cơ, thanh nhiệt, giảm tổn hao cơ thể do khí huyết lưu chuyển.]
“Thiên Nguyên lê, tam giai thượng phẩm, hiệu quả của nó đối với ta hiện tại cũng không nhỏ.”
Triệu Hưng cắn một miếng, hương thơm lập tức tràn ngập trong miệng.
Thiên Nguyên lê có vỏ mỏng, thịt quả mịn, giòn ngon, nhiều nước, ít xơ, sau khi ăn cũng không cảm thấy thời tiết nóng như vậy nữa.
Rất nhiều võ giả nhập phẩm đều thích ăn Thiên Nguyên lê, bởi vì tu luyện vũ kỹ, khí huyết dâng trào, năm này tháng nọ rất dễ tích lũy nội thương, nhưng ăn Thiên Nguyên lê lâu dài có thể giảm thiểu đáng kể tổn thương nội tạng.
Bất quá Ty Nông không cần hiệu quả này, coi trọng chính là hiệu quả gia tăng nguyên khí của nó.
“Trần Thời Tiết mỗi tháng đưa cho ta 15 quả, tốc độ tụ nguyên của ta ít nhất phải gấp đôi so với khi không ăn.” Hiện giai đoạn tụ nguyên nhị giai, tăng lên vẫn tương đối lớn.
Triệu Hưng vừa mới cắn một miếng, bảng điều khiển lập tức có phản ứng.
Một dòng ghi chép được làm mới.
[Ngươi phục dụng Thiên Nguyên lê tam giai thượng phẩm, nguyên khí gia tăng 25 điểm.]
[Tụ nguyên nhị giai: 785/1000]
Lập tức tăng 25 điểm!
Hiệu quả quả thực là rõ ràng!
Theo lẽ thường mà nói, hiệu quả gia tăng không thể lớn như vậy, thật sự là thân thể Triệu Hưng hiện tại chưa ăn qua bảo bối gì tăng nguyên khí, mà sau khi được Đạo Thai đan cải tạo, hiệu suất hấp thu bảo vật loại này của thân thể cũng tăng lên rất nhiều.
“Nguyên khí có nguy cơ tiêu tán, không thể lãng phí, phải nhanh chóng ăn xong!” Triệu Hưng lập tức cắn từng miếng lớn.