Hồng San San giật mình, toàn thân run lên.
Trần Ích nhìn chằm chằm nàng: "Ngươi phải hiểu rõ, trên tờ tiền này có dấu vân tay của ngươi, mà chủ nhân của dấu vân tay chính là nghi phạm trong vụ án giết người này."
"Cảnh sát chúng ta không bao giờ tin vào sự trùng hợp, đừng nói rằng tờ tiền này lưu thông trong biển người mênh mông của Dương Thành, rồi tình cờ rơi vào tay tài xế taxi."
"Ngươi không phải nói là đi dạo phố cả đêm sao? Sao lại chạy đến nhà Đổng Ngọc Ba? Hả?!"
Hồng San San hoảng loạn nói: "Không không... ta thực sự không giết hắn, người đó chắn chắn không phải là ta."