Khương Phàm Lỗi hắng giọng, nói: "Đương nhiên là thoải mái rồi, cảm thấy cuộc đời mình có ý nghĩa hơn nhiều."
"Cố gắng kiếm tiền, có tiền là cái gì cũng nói được."
Trần Ích: "Cố lên, chờ ngươi có tiền rồi thì đừng quên huynh đệ ta đấy."
Nghe vậy, Khương Phàm Lỗi mắng: "Cút đi! Ngươi nhà to nghiệp lớn, ta chạy theo còn không kịp, ngươi chế nhạo có hơi quá đáng rồi a?"
Trần Ích: "Chế nhạo khiến người ta trưởng thành, ngươi phải có tâm lý tốt, trong lòng nén một cỗ lực lượng sẽ dễ thành công hơn, ta đang giúp ngươi đấy, sao không biết ơn?"