Bên phía Cố Cảnh Phong, những người xung quanh bàn ăn liếc nhìn rồi thu hồi ánh mắt, không ai lên tiếng.
Cố Cảnh Phong thậm chí còn không thèm nhìn, cầm đũa ăn hết phần bữa sáng còn lại.
Mạc Kiến Đồng hừ lạnh một tiếng, ghi nhớ tên người này.
Hạ Thế Trung và Khâu Thành Thái không nhịn được nuốt nước miếng, ngồi không yên.
Uy áp của tổ điều tra bắt đầu lộ rõ, bọn họ lúc này mới phát hiện, người thực sự đáng sợ không phải là Mạc Kiến Đồng luôn lạnh lùng, mà là Cố Cảnh Phong trước mắt luôn nở nụ cười.