TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 175: Cửu Vĩ Yêu Hồ

Cừu Bất Quân chắp tay sau lưng chậm rãi đi vào, thư sinh và cô gái hồ ly kia thấy vậy đều ngạc nhiên.

Thư sinh lấy làm lạ nhìn Cừu Bất Quân: “Ngươi là ai?”

Trong lúc đang nói hắn bấm ngón tay, sắc mặt càng ngày càng kỳ quái: “Không ngờ lại không tính được lai lịch của ngươi.”

Cừu Bất Quân nhìn nhà lao trống rỗng của Giới Như Sinh, lại nhìn sang Tỏa Long liên không khóa thứ gì kia, thổn thức một tiếng: “Ta cũng không ngờ trong tầng chín thiên lao này ngoài Giới Như Sinh còn có hai vị đại năng Thần Cơ Thư Sinh và Cửu Vĩ Yêu Hồ. Thần Cơ tiền bối, ngươi không cần tính toán về ta nữa, nếu ngươi có thể tính ra lai lịch của ta, ta đã sớm bị Hắc Bạch thần cung bắt lại chiền xào hầm luộc rồi.”

Nói xong giơ tay lên, trong tay xuất hiện một vật.

Thấy vật này, Thần Cơ Thư Sinh và Cửu Vĩ Yêu Hồ cùng kinh hãi: “Thiên Cơ điện? Hóa ra ngươi là người của Thiên Cơ môn?”

Lúc này khi Thiên Cơ điện xuất hiện, Tỏa Long liên đột nhiên phát ra một tiếng ‘ong’ trong trẻo, đó là tiếng hô đầy vui mừng, hưng phấn vì mình đã tìm thấy bản thể.

Chỉ có điều nó không trở về Thiên Cơ điện ngay, trên người lóng lánh ánh sáng phù văn, như đang giãy dụa.

Cừu Bất Quân đã hiểu: “Từng bị Hắc Bạch thần cung luyện chế, đây là cách điều khiển cũng là thủ đoạn hạn chế, vì vậy không thể trở lại ngay lập tức. Ài, dẫu sao cũng là vì...”

Ông không nói nốt đoạn sau, đương nhiên là vì ông vốn không phải chủ nhân của Thiên Cơ điện, vì vậy không thể phát huy hết uy lực của Thiên Cơ điện.

Mộc Khôi tông đã rải Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào khắp nơi trong thiên lao, vì vậy Ninh Dạ đã sớm biết Giới Như Sinh bị khóa bằng Tỏa Long liên. Y phải ở bên ngoài chủ trì đại cục, không thể tới thu Tỏa Long liên, đành nhờ Cừu Bất Quân, định nhân cơ hội này lấy Tỏa Long liên đi, tiện thể chứng minh Ninh Dạ không phải chủ nhân của Thiên Cơ điện - khi Tỏa Long liên bị trộm, Ninh Dạ vẫn ở cạnh Nhạc Tâm Thiện.

Nhưng Ninh Dạ và Cừu Bất Quân đều không ngờ Tỏa Long liên sau khi bị luyện chế lại khó thu lại như vậy.

Lúc này Cừu Bất Quân ra sức thôi thúc nhưng không thu được, trong lòng cũng thấy sốt ruột.

Ông biết thời gian cấp bách, bây giờ tiếng cảnh báo đã vang lên, chắc Hà Sinh Mặc và đại nguyên lão Lôi Trường Sinh đang chạy tới. Chắc chắn tam quỷ của Mộc Khôi tông sẽ không ham chiến, trong tình huóng này, ông không có nhiều thời gian.

Nhưng mặc cho ông thôi thúc ra sao, Tỏa Long liên vẫn bất động.

Bên kia Thần Cơ Thư Sinh đã nhận ra vấn đề, cười nói: “Hóa ra ngươi không phải chủ nhân chân chính của Thiên Cơ điện, khó mà phát huy được tác dụng.”

Nói xong lại lắc đầu một cái: “Dù sao vẫn do thực lực quá kém, xem ra ngươi muốn che giấu thân phận nên học đủ thứ linh tinh, cố ý hạ thấp tu vi, Thiên Cơ tâm pháp không tinh thuần, khó mà thu được.”

Cừu Bất Quân hừ một tiếng: “Ngươi muốn nói gì thì cư nói thẳng, muốn ta thả ngươi ra?”

Không ngờ Thần Cơ Thư Sinh lại lắc đầu: “Hắc Bạch thần cung đâu có dùng Tỏa Long liên đối phó với ta, nếu ta muốn đi thì đã đi từ lâu rồi, cần gì đợi đến bây giờ?”

Cừu Bất Quân sửng sốt, lúc này mới nhớ theo lời đồn thì năm xưa Thần Cơ Thư Sinh gây ra một sai lầm lớn, hắn rất hối hận nên tình nguyện bị nhốt trong thiên lao.

Chính vì vậy tuy hắn là trọng phạm nhưng được đối xử không tệ, Hắc Bạch thần cung không quá hà khắc với hắn.

Cửu Vĩ Yêu Hồ đã cười nói: “Hắn không muốn đi chứ ta thì muốn đi. Này, nhóc, thương lượng chút nhé? Ngươi thả ta ra, ta giúp ngươi thu lấy Tỏa Long liên.”

Cừu Bất Quân quan sát Cửu Vĩ Yêu Hồ, lạnh nhạt nói: “Nếu ta thả ngươi ra, e là ngươi sẽ giết ta, trực tiếp đoạt lấy Thiên Cơ điện.”

Cô gái hồ ly kia nghiêm mặt: “Nhân loại các ngươi gian xảo dị thường, lật lọng, chưa từng tuân thủ lời hứa. Yêu tộc ta có vậy đâu.”

Cừu Bất Quân ngạc nhiên, nhưng ông không thể tin tưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ như vậy được, đúng lúc này trong Thiên Cơ điện lại bùng sáng, Côn Lôn kính tự động xuất hiện từ trong Thiên Cơ điện, trên mặt kính đã xuất hiện gương mặt Ninh Dạ.

“Đáp ứng cô ta.” Ninh Dạ nói.

Cừu Bất Quân kinh ngạc.

Ông biết Ninh Dạ đang dùng Thủy Nguyệt kính liên hệ với mình.

Thủy Nguyệt kính là bảo vật mà Ninh Dạ lấy từ trong Tù Tiên cốc ra, nó là bản sao kém hơn của Côn Lôn kính, vì vậy có thể kết hợp với Côn Lôn kính đưa tin từ xa ngoài ngàn dặm, chính vì vậy Ninh Dạ cũng luôn dùng Thủy Nguyệt kính quan sát phía bên này, mãi tới bây giờ mới chủ động lên tiếng.

Ninh Dạ chỉ nói có một câu, chứng tỏ bên phía y cũng đang rất cấp bách, Ninh Dạ không dám động tay động chân nhiều.

Cừu Bất Quân cũng hạ quyết tâm nói: “Được!”

Sau đó nói với Cửu Vĩ Yêu Hồ: “Làm sao cứu được ngươi?”

Cửu Vĩ Yêu Hồ tuy không bị Tỏa Long liên khóa lại nhưng trong nhà lao này vẫn còn cấm chế cường đại khác, không dễ phá giải, với thực lực của Cừu Bất Quân, gần như không thể làm nổi.

Cô gái hồ ly kia không nói lời nào, trực tiếp xuất trảo đánh lên nhà lao, khiến cấm chế khởi động, chỉ thấy ánh sét bừng bừng, bổ vào Cửu Vĩ Yêu Hồ, đánh cho cô ta kêu gào đau đớn.

Nhưng cô nàng vẫn không buông tay, hai móng ra sức tóm lấy luồng sét kia, móng hồ ly bùng lên, phát động mọi lực lượng như cố xé tan không gian, không ngờ lại khiến cấm chế nứt ra.

Ngay khoảnh khắc sau, một cái đuôi dài tuyệt sắc đã vươn khỏi kẽ nứt.

Xoạt!

Ánh sét hóa đao hung hãn chém xuống, trực tiếp chặt đứt cái đuôi. Cửu Vĩ Yêu Hồ bị cấm chế cuồng bạo đánh về đại lao.

Cửu Vĩ Yêu Hồ lại cười ha hả: “Được rồi, mang đuôi của ta ra ngoài, trong vòng một ngày phải giao nó cho một con hồ ly.”

Cừu Bất Quân cầm đuôi hồ ly, đã hiểu thủ đoạn bỏ trốn của yêu hồ này: “Còn chuyện của ta thì sao?”

“Đơn giản thôi.” Cửu Vĩ Yêu Hồ cười hì hì, tuy toàn thân cô ta đã bị trọng thương nhưng không buồn để ý, trong cơ thể phát ra vố số ánh sáng, xông thẳng vào nhà lao, lực lượng hùng mạnh tới mức toàn bộ thiên lao lung lay như muốn sập.

Cấm chế trong phòng rất cường đại, Cửu Vĩ Yêu Hồ lại hoàn toàn không để ý tới sinh mệnh, xông lên như điên , thỏa sức phóng thích yêu lực hùng hồn của mình, tỏa ra uy áp vô biên. Cho dù đứng ngoài ngục, Cừu Bất Quân vẫn cảm nhận được lực lượng kinh khủng của yêu hồ này.

Đòn xông pha này ảnh hưởng tới toàn bộ thiên lao, kéo theo Tỏa Long liên cũng bị ảnh hưởng, chỉ thấy phù văn trên Tỏa Long Liên bị Chỉ Quỷ Hà Giang Minh xâm lấn, vốn đã ảm đạm, lúc này lại răng rắc vỡ nát.

Khi phù văn cuối cùng tan vỡ, Tỏa Long liên ầm một tiếng bay ra, tiến vào trong Thiên Cơ điện, hóa thành một khu vực thần ngục tàn tạ.

Quay sang nhìn Cửu Vĩ Yêu Hồ chỉ thấy cô ta đã hấp hối, xem ra không sống được bao lâu.

Cửa Vỹ Yêu Hồ hung ác nói: “Đã đưa đồ cho ngươi rồi, giờ đã đến lúc ngươi thực hiện lời hứa.”

Hóa ra là vậy à.

Cừu Bất Quân đã hiểu, chẳng trách Ninh Dạ lại yên tâm như vậy.

Kẻ thật sự cần lo đối phương sẽ bôi tín bội nghĩa không phải Cừu Bất Quân mà là Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Ông gật đầu nói: “Yên tâm đi, ta sẽ tuân thủ lời hứa.”

Nói xong ông xoay người đi khỏi.

Nghe Cừu Bất Quân nói vậy, Cửu Vĩ Yêu Hồ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhìn Thần Cơ Thư Sinh: “Này, mọt sách, bà đây sắp tự do rồi, sau này không còn ai ở cạnh ngươi. Nhớ phải nhớ đến ta đấy.”

Thần Cơ Thư Sinh bèn cười nói: “Không sao, ta tin tương lai cuối cùng cũng có ngày chúng ta gặp lại nhau bên ngoài.”

Cửu Vĩ Yêu Hồ cười hì hì, thân thể dần dần biến mất, cuối cùng hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán.