TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Cơ Điện

Chương 33: Luyện Ngục ma đàn

Phong Vũ Tiêu Tương kiếm là thứ Ninh Dạ quyết tâm đoạt lấy.

Công pháp của Yên Vũ lâu vốn cực kỳ phù hợp với Phong Vũ Tiêu Tương kiếm, cho dù bây giờ tu vi của Trì Vãn Ngưng còn chưa đủ, không thể thật sự phát huy tác dụng của Phong Vũ Tiêu Tương kiếm nhưng thuộc tính tương hợp, có thể tăng cường thực lực của cô thêm nhiều. Lại thêm Vô Định mộc nhận được từ Công Tôn Điệp, dõi mắt khắp cảnh giới Hoa Luân, có lẽ không mấy ai sánh vai được với Trì Vãn Ngưng.

Chính vì vậy, Ninh Dạ không chỉ muốn Trì Vãn Ngưng nhận được, hơn nữa còn muốn quang minh chính đại nhận được - thực lực của Ninh Dạ rất mạnh nhưng y cần ẩn giấu thực lực nên mỗi khi chiến đấu đều phải giả yếu, dùng đầu óc.

Chính y cũng quá chán ngán cái phong cách suốt ngày giả yếu như vậy nên không muốn người yêu cũng phải chịu đựng.

Ta muốn cho Trì Vãn Ngưng công khai nhận được thần kiếm.

Trì Vãn Ngưng là gián điệp của Yên Vũ lâu, đối với Yên Vũ lâu thì thần kiếm rơi vào tay cô chẳng khác nào không mất, như vậy rất tốt, bọn họ cũng không cần để bụng tới chuyện đoạt lại.

Chắc chắn Quân Bất Lạc sẽ có ý đồ, vì vậy sau khi lấy được kiếm, Trì Vãn Ngưng dùng lý do cần cứu sống Ninh Dạ, trực tiếp bỏ trốn. Trì Vãn Ngưng cũng là người của Hắc Bạch thần cung, nếu cô đang ở hiện trường thì Quân Bất Lạc còn có thể kiếm cớ yêu cầu, nhưng nếu vì chuyện này mà truy sát cô thì không còn gì để nói - bỏ lỡ cơ hội là bỏ lỡ, còn đòi nữa thì là cướp đoạt.

Tuy Quân Bất Lạc không để ý tới chuyện cướp đoạt nhưng không thể không nể mặt Ninh Dạ - y biết rõ chắc chắn Ninh Dạ đưa ra ý tưởng này, tuy lúc đó Ninh Dạ không biết Phong Vũ Tiêu Tương kiếm, nhưng chẳng lẽ sau này cũng không biết.

Nếu còn đi cướp thì mất lòng Ninh Dạ.

Thật ra có làm mất lòng Ninh Dạ cũng không phải vấn đề gì lớn lắm, nhưng dù sao hắn cũng tự biết chuyện của mình - thằng nhãi này rất gian xảo, đã bố trí cho Trì Vãn Ngưng chạy trốn, không chừng còn học tập Dung Thành, giấu tin ở khắp nơi.

Mẹ nó!

Quân Bất Lạc rất bất đắc dĩ, vì vậy hắn đành phải nhịn.

Hắn mà còn phải nhìn, Liệt Không Thiên Yêu càng phải nhịn.

Cũng may mục đích chính của hắn là tiểu hồ ly, tiểu hồ ly đã giao hẹn với Văn Ngưng, vì vậy tiếp theo chỉ cần chờ mười năm là được.

Dưới sự thao túng của Ninh Dạ, Quân Bất Lạc và Dung Thành ước hẹn mười năm, tiểu hồ ly và Trì Vãn Ngưng cũng ước hẹn mười năm, lại thêm tiểu hồ ly ở lại Đông Phong quan, vì vậy tất cả đều thuận lý thành chương.

Chuyện kế tiếp lại quay về bọn Điền Viễn Trung.

Cứ để bọn họ từ từ làm việc thôi, Ninh Dạ không định nhúng tay vào vũng nước đục đó.

Quân Bất Lạc không nhận được Phong Vũ Tiêu Tương kiếm, tâm trạng bực bội, về thẳng phủ Đông sứ - hai tên ngu ngốc khống chế trận pháp kiểu gì mà để một tiểu nha đầu chiếm lợi.

Phủ Đông sứ như chẳng dính dáng gì tới phong ba, đám thủ vệ vẫn bình tĩnh như không.

Nhưng khi Quân Bất Lạc đẩy cửa trung tâm mật thất, lập tức choáng váng...

“Không tốt!” Quân Bất Lạc nghĩ ra điều gì, vội vàng chạy về phía kho bảo vật của bản thân, nhưng đáng tiếc có nhanh hơn nữa cũng vô dụng.

Kho bảo vật trống không, chỉ lưu lại một hàng chữ lớn.

“Kho bảo vật của Đông sứ chỉ đến vậy mà thôi. Mong Đông Kỳ Sứ không ngừng cố gắng, đừng để Tử Lão thất vọng nữa.”

“Tử Lão, ta và ngươi không đội trời chung!!!” Trong phủ Đông sứ vang lên tiếng gầm nổ phổi của Quân Bất Lạc.

——————————————————

Tích Lạc sơn.

Nơi này đã thành bình địa.

Kinh Trường Dạ đã bỏ chạy, để lại một đống hỗn loạn - bắt mắt nhất là khe hở Ma Vực ở chính giữa dãy núi.

Do Ninh Dạ ‘phản bội’ nên Kinh Trường Dạ không thể khếch đại khe hở, quan trọng nhất là có khuếch đại cũng vô dụng, vì phần thưởng mở khe hở Ma Vực đều được trao qua Luyện Ngục ma đàn.

Vì vậy Kinh Trường Dạ giết chóc một phen, sau đó không tìm được kẻ nấp trong bóng tối bẫy mình, đành tức tối bỏ đi.

Chuyện này khiến cho tuy khe hở Ma Vực bị phá hoại nhưng cuối cùng hậu quả không quá nghiêm trọng.

Kết quả là một số tu sĩ may mắn sống sót đang tích cực ngăn cản khe hở.

Nhưng nhìn dáng dấp này, không tốn một hai tháng thì không ngăn chặn được.

Cũng được, vừa vặn tương lai Hắc Bạch thần cung sẽ bận rộn một hồi.

Trận chiến này, Yên Vũ lâu chết mất Phong Trung Túc, bảy tên đại đô sứ lần lượt mất đi ba, không biết nên bù đắp như thế nào.

Quân Bất Lạc thì không còn ba vệ binh và kho bảo vật của bản thân nhưng tốt xấu gì cũng bảo vệ được bí mật - Ninh Dạ không phạm sai lầm nhưng công lao thì chắc chắn là của y. Tuy Quân Bất Lạc tổn thất rất lớn nhưng lần lượt giải quyết chuyện khe hở Ma Vực và Dung Thành, còn bảo vệ được Vạn Cố liễu, phá hoại được hành động của Yên Vũ lâu, cho nên hắn chỉ có thể cảm tạ Ninh Dạ.

Kinh Trường Dạ thì không còn Luyện Ngục ma đàn.

Long Vũ thương hành là vô tội nhất, chưa nói tới chuyện làm mất Phong Ma Vũ, còn lần lượt đắc tội với Yên Vũ lâu và Hắc Bạch thần cung, có lẽ sau này phải dâng lễ nặng lên để xin lỗi.

Công Tôn Điệp rất thích kết quả này.

Ai bảo tên Vũ Thiên Tầm dám động tay động chân với mình.

Đương nhiên bên thu hoạch lớn nhất vẫn là Ninh Dạ.

Trì Vãn Ngưng được Phong Vũ Tiêu Tương kiếm, Vô Định mộc.

Công Tôn Điệp nhận được Yên Hoa kính và một phần lợi ích dọa dẫm được từ chỗ đám tu sĩ, thứ này có thể đột phá cấm chế, cực kỳ có ích với ảnh độn của cô.

Thanh Lâm nhận được Phong Ma Vũ và một phần thu hoạch dọa dẫm được từ đám tu sĩ mà Ninh Dạ đưa cho.

Dung Thành nhận được nguyên thần Vô Cấu.

Cừu Bất Quân cũng được Tử Lão chữa trị và một phần kho báu của Quân Bất Lạc.

Mọi người đều rất vui vẻ.

Nếu tính toán kỹ ra thì Ninh Dạ lại là người thu hoạch ít nhất - lợi ích đều cho đồng bọn, bản thân y chỉ lấy được hai mảnh vỡ Thiên Cơ điện.

À, không đúng, còn có Luyện Ngục ma đàn.

——————————————————

Trong Thiên Cơ điện.

Ninh Dạ và Công Tôn Điệp đứng song song, trước mặt là một tế đàn đang xoay tròn.

“Cái này phải dùng thế nào?” Ninh Dạ hỏi.

Lúc trước khi lên kế hoạch mọi chuyện, Ninh Dạ vốn định lừa lấy Tử Giới châu, thế nhưng Công Tôn Điệp chỉ ra Luyện Ngục ma đàn đáng giá hơn Tử Giới châu nhiều, lại thêm Luyện Ngục ma đàn có liên quan mật thiết tới khe hở Ma Vực, cũng rất phù hợp, Ninh Dạ bèn chọn lừa gạt thứ này.

Nhưng lúc lấy được lại phát hiện mình không biết dùng.

Lúc này, Công Tôn Điệp cười nói: “Đằng nào thì ngươi cũng không biết dùng, chẳng bằng cho ta đi.”

Ninh Dạ hừ lạnh: “Ta cho cô ít lợi lộc lắm sao?”

Công Tôn Điệp chu môi: “Hẹp hòi, thế mà còn định theo đuổi bà đây cơ đấy.”

Ớ?

Ninh Dạ ngớ người: “Văn Ngưng nói gì với cô?”

Công Tôn Điệp lại chẳng hề xấu hổ: “Ai cần ngươi quan tâm cô ấy nói gì? Trọng điểm là... là...”

Cô nàng ‘là’ cả nửa ngày mà không nói được, Ninh Dạ biết tâm ý của cô bèn tiếp lời: “Là ‘chính ta có chịu hay không’?”

rốt cuộc Công Tôn Điệp cũng đỏ mặt, tức giận gào lên: “Ngươi tưởng bổn cô nương thèm nhà ngươi chắc? Nếu không phải trên người ta có cấm chế của ngươi, ta đã đi từ lâu rồi.”

Ninh Dạ tiện tay điểm hờ vài cái: “Giải trừ cấm chế.”

Công Tôn Điệp trừng hai mắt: “Này, ngươi làm vậy có qua loa quá không? Tốt xấu gì cũng phải giả bộ cho giống chứ!”

Ninh Dạ nhún vai: “Có tin hay không là chuyện của cô mà.”

Công Tôn Điệp hung hưng đá y một cái, chỉ vào tế đàn nói: “Vật này có thể liên lạc với Ma Vực, chỉ cần liên lạc với một ma vật cường đại nào đó là có thể mượn sức của nó. Ngươi đã thấy hiệu quả của nó rồi đấy.”

“Tức là bản thân Luyện Ngục ma đàn tương đương với một khe hở Ma Vực loại nhỏ, có thể mang theo bên cạnh.”

“Không sai. Nhưng khe hở Ma Vực là ổn định, ma đàn lại cần pháp lực duy trì, tuy thuận tiện nhưng không thể sử dụng liên tục.”

“Muốn sử dụng nó cần trả giá đúng không?”

“Đúng, cần hiến tế linh hồn vào ma đàn, nếu không có thì phải hoàn thành nhiệm vụ của ma thần.”

“Nghe thật quen thuộc.” Ninh Dạ nhớ tới một số tiểu thuyết mà mình từng đọc trong kiếp trước, hình như có vài thứ có năng lực tương tự, chỉ không ngờ thế giới này cũng có thứ như vậy.

Ngón tay của Công Tôn Điệp điểm xuống, chỉ thấy trên Luyện Ngục ma đàn xuất hiện từng tinh thể màu đen.

Cô chỉ vào tinh thể màu đen rồi nói: “Nó gọi là ma tinh, tác dụng là mở ra liên kết với Ma Vực. Hiến dâng một linh hồn, theo cường độ sinh mệnh mà nhận được ma tinh bất đồng. Trước mắt chỗ ma tinh này là của ngươi, tổng số khoảng ba ngàn, chắc là Kinh Trường Dạ đạt được khi khuếch đại khe hở Ma Vực, nhưng lại làm lợi cho ngươi. Nếu ngươi dùng hết toàn bộ ba ngàn ma tinh có thể triệu hồi một phân thân ma vật cảnh giới Niết Bàn chiến đấu giúp ngươi nửa canh giờ.”