Đại điện của Hắc Bạch thần cung.
Hà Sinh Mặc ngồi ghế trên trong điện, Trì Vãn Ngưng thì kiên cường đứng bên dưới, không buồn quỳ lạy mà cao giọng nói: “Chưởng giáo, đây là ý gì?”
Nhạc Tâm Thiện bên cạnh đập bàn nói: “Trì Vãn Ngưng! Ngươi còn không thành thật khai nhận! Vì sao Ninh Dạ vừa dẫn người rời khỏi là người của Mộc Khôi tông thừa cơ giết tới. Nắm chắc thời cơ như vậy, ngươi dám nói không phải ngươi và Mộc Khôi tông nội ứng ngoại hợp?”
Trì Vãn Ngưng vui vẻ: “Đại điện chủ, câu này của ngài thật thú vị. Ngài nói là vì Ninh Dạ dẫn mọi người rời khỏi nên ta chính là nội ứng của Mộc Khôi tông? Đây là đạo lý gì? Thứ cho Văn Nhược không thể hiểu nổi.”
Nhạc Tâm Thiện đang định lên tiếng thì Hà Sinh Mặc nhấc tay nói: “Trì Vãn Ngưng, khi Mộc Khôi tông tấn công, ngươi đang ở đâu?”