Kiếp lôi đã ngưng tụ trên bầu trời, khiến lão già Quang Hoàng kinh hãi: “Sao lại như vậy được? Giới này đã không trong chính đạo, vì sao... vì sao...”
Hắn sợ hãi nhìn Ninh Dạ: “Là ngươi gây ra?”
“Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ.” Ninh Dạ cất cao giọng nói, giơ tay lên chỉ vào Quang Hoàng: “Ngươi muốn tránh né thiên khiển, nên khiến giới này lệch khỏi chính đạo, nhưng không biết lòng người luôn hướng về chính đạo. Ta chỉ dịch chuyển đạo mà ngươi làm lệch lại một chút thôi, đừng có vội, đây mới là khởi đầu.”
Sau tiếng nói của y, xoạt một tiếng, một luồng kiếp lôi giáng xuống.
Nhưng đúng như Ninh Dạ vừa nói, đạo của Thọ Quang giới chỉ vừa kéo về một chút, tuy Thiên kiếp hiển hiện, nhưng uy lực không đáng nhắc tới.