Theo tiếng hò hét, cánh cửa đã mở ra.
Một nam nhân bước từng bước vững vàng đi tới.
Người này tướng mạo bình thường, cũng không thấy có pháp khí gì, chỉ hai nắm tay đi ra, khí thế hoàn toàn không lộ, nhưng như ngọn núi, tất cả tiên pháp khí lực đều ngưng tụ trong cơ thể, không ngờ lại đạt tới cảnh giới giấu nguy hiểm, giữ khiêm tốn.
Đây là một cách nói về khả năng khống chế lực lượng của bản thân, tính kỹ ra thì không phải cảnh giới, cũng không phải đạo cảnh mà là tâm cảnh, cũng như đứa nhóc hơn hai mươi tuổi sẽ hơi kích động, đàn ông hơn ba mươi thì tâm tính mới là trưởng thành.
Giấu mũi nhọn giả ngây ngô, trong tu hành bình thường phải tới cảnh giới Vạn Pháp mới làm được.