Ninh Dạ chỉ tay một cái mà khiến vô số người ngây ra tại chỗ.
Hà Tâm Khổ vừa kinh hãi vừa phẫn nộ: “Khốn kiếp, ngươi lại định...”
Nói xong định xông tới gây sự với Ninh Dạ.
Khoáng Vân Hậu đã ngăn hắn lại, nhìn chằm chằm vào Ninh Dạ nói: “Ninh tiểu huynh đệ, đây là con trai của bằng hữu ta, câu này của ngươi là có ý gì?”
Ninh Dạ há miệng nói: “Ta thấy người này thiên phú xuất sắc, căn cốt tư chất bất phàm, muốn nhận hắn vào môn hạ, cho hắn một cơ duyên lớn bằng trời.”