Sau khi nuốt nguyên thần vào, Ninh Dạ có thể cảm giác được tu vi của mình đã tăng lên không ít.
Thôn Sơn thú này đúng là xui xẻo, nó vốn có tu vi Vô Cấu trung kỳ, nhưng do thi đấu nên bị ép xuống sơ kỳ, kết quả là bị Ninh Dạ phối hợp với lực lượng của mọi người chém chết. Có điều nguyên thần của nó vẫn là tu vi Vô Cấu trung kỳ, khiến Ninh Dạ hưởng lợi rất lớn.
Thời khắc này xuất kiếm chém Thôn Sơn thú xong, Ninh Dạ hừ một tiếng nói: “Kẻ này đột nhiên xuất thủ trái với quy tắc, xem ra có người không muốn chúng ta gặt hái được nhiều. Nhưng nếu đã vậy, chúng ta cũng phải tăng cường tiến độ thôi.”
Câu này của y là tuyên bố công khai, hoàn toàn không sợ những đại lão phía sau nghe được.
Trì Vãn Ngưng cười nói; “Đúng vậy đúng vậy, nhưng yêu thú bảo vệ pháp bảo nhị phẩm đã khó đối phó như vậy rồi, yêu thú bảo vệ thần khí còn là Vô Cấu đỉnh phong, càng khó đối phó.”