Kinh sư huynh kia lựa chọn sai lầm, khiến đám người Dung Thành nhanh chóng thoát khỏi Thanh Lương điện, chỉ trong chốc lát sau đã tới một cung điện trắng như tuyết.
Tiếng nhắc nhở của Ninh Dạ lại vang lên: “Đây là Huyền Sương các. A, trong đó có một bảo vật rất tốt, là Huyền Sương giám, ở chính giữa đại điện. Chỉ cần phá cung điện kia là có thể lấy được bảo vật.”
Nghe y nói vậy, mọi người vui mừng khôn xiết.
Mạo hiểm chạy tới làm gì? Tưởng là vì Chính Khí tông nhà ngươi à? Được rồi, cũng có một phần, nhưng cũng vì không muốn Hạo Nhiên Thánh Tôn xuất thủ mà thôi.
Động lực vì người khác, dẫu sao cũng chẳng bằng vì bản thân mình, vừa nghe có lợi ích, đám người lập tức hưởng ứng.