Nhìn thấy La Minh Hiên, sắc mặt Cố Phong Hiên cũng cau có một hồi.
La Minh Hiên cao giọng nói: “Cố Phong Hiên, ngươi đúng là khiến ta thất vọng. Nếu không phải sứ giả nhắc nhở, không khéo lần này phạm sai lầm lớn rồi.”
Cố Phong Hiên hừ một tiếng nói: “Có một số việc ngươi còn không hiểu rõ bằng Lạc Cầu Chân, ta không muốn nhiều lời với ngươi. Có giỏi thì ngươi giết Lạc Cầu Chân nhưng không để hắn tiết lộ bí mật đi. Không làm được thì ta thấy Vân Tuyệt môn hợp tác với Thái Âm môn chỉ đến đây thôi. Ta chỉ là một con rối phó môn chủ, ta thì không thành vấn đề.”
“Con rối?” La Minh Hiên ngớ người: “Ngươi có ý gì?’
Sứ giả che mặt phía sau đã nói: “Đang lúc giao chiến sao lại nhiều lời như vậy? Định để hắn chạy mất à?”