Ninh Dạ hoàn toàn không ngac gì nhiên trước lựa chọn của Phù Diêu Tử.
Ma chính là ma, bất luận quá khứ thê thảm cỡ nào, hiện tại khó khăn ra sao, đã nhập ma thì chắc chắn không phải người lương thiện.
Thời khắc mấu chốt ra tay với người mình, không đáng ngạc nhiên.
Nhưng Phù Diêu Tử này chỉ có tu vi Niết Bàn, muốn giết y, đâu có dễ.
Ninh Dạ không nhiều lời với hắn, nhẹ nhàng hóa giải, thân hình lập tức lu mờ, cười dài nói: “Quên nói cho ngươi một chuyện. Ta tu Quang đạo, ngoài giỏi Quang đạo ra thật ra còn am hiểu một loại bí pháp đặc biệt, có thể biến ánh sáng thành hạt giống, trồng vào cơ thể đối phương. Bình thường ta không mấy khi dùng với người khác, nhưng thi thoảng vẫn dùng, hiệu quả cũng không tệ lắm, đặc biệt là khi đối phó với những ai có tu vi cao hơn ta.”