Lần này ra tay, Vô Lượng Thiên Tôn và Tiêu Nhã Tiên Tử không còn đứng ngoài như lần trước mà thật sự tham chiến.
Một loạt Nhân Hoàng bay ra ồ ạt, tiếp theo cả cả trăm cả ngàn tu sĩ Niết Bàn Vô Cấu, ai nấy tự tìm đối thủ của bản thân rồi giao chiến.
Dẫu sao Vạn Tiên minh cũng là tổ chức lớn, cho dù chỉ còn ba thành, thực chất cũng đủ để chống lại đối thủ. Thế nhưng có Vạn Tiên kỳ, thực lực bị ảnh hưởng lớn, vừa giao thủ đã rơi xuống hạ phong.
Ninh Dạ giao Vạn Tiên kỳ cho Trì Vãn Ngưng, bản thân y thì tới tìm Lý Phượng Sơn, cười nói: “Lại gặp mặt rồi.”
Lý Phượng Sơn oán hận trừng mắt với Ninh Dạ: “Lần trước ngươi nếm thử một đòn của ta, chắc thương tích nguyên thần vẫn chưa khỏi hẳn? Còn dám khiêu chiến ta? Lần này bản tọa không cho ngươi cơ hội bỏ chạy nữa đâu!”