Đội khăn trùm đầu da người, giờ phút này Lý Dịch xông ra ngoài, sau đó dựa theo ký ức nhanh chóng đi trong ngõ hẻm.
Hắn xúc động rời đi như thế có hai nguyên nhân, một là không muốn sư phụ Triệu Qua vì dạy mình luyện quyền mà chậm trễ thời gian mua thuốc chữa bệnh, hai là hắn cũng muốn tìm kiếm phương pháp rời khỏi phố quỷ.
"Lộ tuyến không sai, xem ra nơi này còn chưa có xảy ra thay đổi."
Lý Dịch xoay trái rẽ phải, rất nhanh hắn đã đi ra ngõ hẻm, đi tới đường phố âm trầm quỷ dị đó lần nữa.
Người lui tới đều là những quỷ vật kinh khủng và người mặc áo liệm âm lãnh, nơi này giống như là khu vực đặc thù âm dương giao hội, đã có vong hồn âm phủ bồi hồi cũng có người sống đóng vai thành người chết, hơn nữa không có ai có thể phân biệt ra được thứ xuất hiện trong phố quỷ rốt cuộc đến từ nơi nào. Giống như Lý Dịch, rõ ràng sống trong đô thị hiện đại, lại gặp được người tập võ Triệu Qua sống trong cổ đại.
Là ảo giác?
Hay là hiện thực và dị giới va chạm?
Lý Dịch không biết, bây giờ hắn chỉ muốn mua được thuốc cho sư phụ, báo đáp cứu mạng dạy võ chi ân, sau đó còn sống rời khỏi nơi này, trở về thành phố Thiên Xương.
Nhìn qua trái phải.
Phố quỷ hai đầu một mảnh mê vụ hoàn toàn không nhìn thấy cuối cùng, không biết kết nối nơi nào, thông hướng chỗ nào.
"Ta hẳn là nên tìm theo hướng ta đến, có lẽ như vậy còn có cơ hội tìm tới đường đi ra ngoài." Lý Dịch thầm nghĩ.
Ngay lúc hắn vừa phóng ra bước chân chuẩn bị hành động, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân dồn dập, nữ nhi Triệu Qua Triệu Thiến ăn mặc giống như là một đồng nữ người giấy, vội vội vàng vàng đuổi theo.
"Dịch ca, ngươi không biết thuốc, ta với ngươi đi tìm." Triệu Thiến nhỏ giọng cẩn thận nói.
"Quá nguy hiểm, ngươi phải ở lại với sư phụ, ta đi là được, lúc đầu ta cũng muốn tìm kiếm đường về nhà, nếu ngươi mê thất trên phố quỷ thì xong đời." Lý Dịch muốn khuyên Triệu Thiến trở về, tự mình đi mạo hiểm.
Triệu Thiến nói ra: "Bệnh của cha cũng là do ta, nếu như ta không xuất lực tận hiếu, sau này chắc chắn lương tâm khó có thể bình an, Dịch ca bái sư không đến một ngày cũng chịu đặt mình vào nguy hiểm, chẳng lẽ cha dưỡng dục ta hơn mười năm ta không muốn báo đáp, như vậy chẳng phải là không khác gì cầm thú?"
"Dịch ca chớ có nói, chúng ta cùng hành động đi."
Lý Dịch thấy vậy cũng không có khuyên, chỉ khẽ gật đầu: "Tốt, vậy chúng ta cùng hành động, mọi thứ cẩn thận một chút."
"Ừm." Triệu Thiến đáp.
Lúc này, hai người đi vào phố quỷ, sau đó theo đám người quỷ dị hai bên đường chậm rãi tiến lên.
"Chỉ có nửa canh giờ, thời gian vừa đến, cho dù có mua được thuốc hay không đều phải trở về chỗ ở, cho nên không thể đi xa." Triệu Thiến thấp giọng nhắc nhở.
Nhưng nàng vừa nói, khí tức người sống tiết lộ, lập tức đưa tới một chút quỷ vật chung quanh chú ý. Lý Dịch nhớ tới trước đó sư phụ Triệu Qua cứu mình làm như thế nào, hắn lập tức bưng kín miệng mũi Triệu Thiến, sau đó thở dài một tiếng.
Triệu Thiến lập tức phản ứng lại, vội vàng nín thở ngưng thần.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo thăm dò mình chung quanh tán đi, nàng mới có chút nhẹ nhàng thở ra.
"Đúng là nguy hiểm, tranh thủ rời khỏi nơi này, không nên bị để mắt tới." Lúc này Lý Dịch mới buông tay xuống, sau đó kéo Triệu Thiến một cái, cấp tốc rời khỏi khu vực này.
Triệu Thiến nhìn Lý Dịch kéo tay mình, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, cực kỳ ngượng ngùng.
Giờ phút này Lý Dịch lại không để ý nhiều như vậy, hắn kéo Triệu Thiến đi xuyên qua đường phố quỷ dị ly kỳ này, ánh mắt dưới khăn trùm đầu chuyển động, lưu ý tình huống chung quanh.
"Sư phụ Triệu Qua muốn tìm một loại thuốc tên là Quan Tài Chi, nghe danh giống như là một loại linh chi đặc biệt, nếu là một loại thuốc, như vậy chắc chắn là bán trong tiệm thuốc, hoặc là bán trên quán ven đường, cho nên ta phải tìm kiếm theo phương diện này mà không phải loạn chuyển trên đường phố."
Hắn mặc dù không hiểu rất nhiều chuyện nơi này nhưng có thể hiểu được một số thứ.
Đi chốc lát.
Rất nhanh.
Lý Dịch đi ngang qua một chỗ đường rẽ thì ngừng lại, hắn nhìn đường rẽ đó, một cái đường đi đặc biệt tiến vào ánh mắt.
Con đường đó cũng náo nhiệt, người đến người đi, hơn nữa hai bên đều có một ít tiểu thương đặc biệt đang buôn bán nhiều loại đồ vật, thông qua quan sát, hắn phát hiện người trên con đường này mặc dù thoạt nhìn từng người đều âm lãnh quỷ dị nhưng trên thực tế bọn họ đều người sống giống như Triệu Qua, Triệu Thiến, thông qua thủ đoạn nào đó tiến vào nơi này.
"Đi bên trong tìm xem, nơi này hẳn là phiên chợ."
Lý Dịch không hề nghĩ ngợi, một đầu đâm vào đường đi này.
Hắn đến lập tức hấp dẫn không ít tiểu thương chú ý.
Đừng nhìn Lý Dịch đội khăn trùm đầu da người, nhưng thứ này chỉ lừa gạt được quỷ vật trí tuệ không cao, người sống nhìn một cái là nhận ra được Lý Dịch là người bình thường.
"Lăng đầu thanh ở đâu ra, thủ đoạn ngụy trang quá đơn sơ, chẳng lẽ hắn không sợ bị một chút hung quỷ và âm binh để mắt tới a?" Không ít người bán hàng rong lộ ra ánh mắt quái dị.
Lý Dịch lại vô tri không sợ, hắn thấp giọng nói: "Ta không biết Quan Tài Chi, Triệu cô nương, ngươi biết thuốc, ngươi xem xem trên những quầy hàng này có hay không, tranh thủ thời gian tìm."
"Được rồi, Dịch ca." Triệu Thiến khẽ gật đầu.
Hai người cấp tốc tìm tòi.
Lý Dịch nhìn thấy rất nhiều thứ không thể tưởng tượng ở chỗ này, có xương sọ người bày ra chỉnh chỉnh tề tề, cũng có một chút tứ chi của sinh vật quái dị, thậm chí hắn còn nhìn thấy một chút người giấy, áo giấy, tồi tệ nhất còn có người bày từng cỗ tử thi tươi mới ở ven đường buôn bán.