TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu

Chương 71: Trở về hiện thực

Trong nhà.

Triệu Qua quát khẽ: "Đã xảy ra chuyện gì, Mạnh Đức đâu? Máu trên bờ vai ngươi là chuyện gì xảy ra?"

Hắn thị lực rất tốt, liếc mắt là nhìn thấy vết máu trên bờ vai Triệu Thiến.

Đó là Lý Dịch lưu lại lúc đập bả vai nàng.

"Dịch ca vừa mới đi, hắn nhờ ta từ biệt cha, hắn muốn rời khỏi phố quỷ đi về nhà, bởi vì sợ kéo dài lỡ thời gian của chúng ta cho nên mới không có tiến đến, Dịch ca không sao, hắn rất an toàn, máu này là Dịch ca đồng ý để lại."

Triệu Thiến giải thích, sau đó lấy ra Quan Tài Chi: "Cha, ngươi xem, đây là Quan Tài Chi Dịch ca mua."

Triệu Qua nghe được Lý Dịch đi không từ giã, trước là có chút thất lạc, nhưng nghe được Lý Dịch không sao thì lại nhẹ nhàng thở ra, thế nhưng cuối cùng nhìn thấy Quan Tài Chi trong tay nữ nhi thì hai mắt trợn trừng: "Quan Tài Chi này? Tốn bao nhiêu tuổi thọ?"

"Sáu, sáu mươi." Triệu Thiến không dám giấu diếm, ấp úng nói ra.

"Sáu mươi?"

Ba!

Triệu Qua lập tức nổi giận, một bàn tay đánh lên mặt Triệu Thiến: "Khốn kiếp, Mạnh Đức không hiểu thế sự, ngươi cũng không hiểu a? Sáu mươi năm tuổi thọ, đây là đang lấy mạng của hắn, cha ngươi vất vả lắm, già mới thu được một đồ đệ tốt như thế, ngươi làm như vậy là đang hủy hắn, thuốc mắc, mua không nổi coi như xong, dù sao đời này của cha ngươi cũng chấm dứt."

Triệu Thiến mặt bị đánh mặt đỏ bừng, nhưng nàng không có trốn tránh, chấp nhận bị đánh, sau đó khóc ròng nói: "Sao nữ nhi lại không biết, nhưng nữ nhi không ngăn được Dịch ca, hắn không chút do dự ấn tên."

Triệu Qua lại một cước đạp Triệu Thiến ngã xuống, chỉ về phía nàng mắng: "Ngươi giải thích như vậy gạt được người khác nhưng không gạt được ta! Nếu như ngươi có lòng ra tay cản, Mạnh Đức có thể ấn tên? Rõ ràng ngươi chần chờ không chừng, ỡm ờ mới khiến cho Mạnh Đức mua được Quan Tài Chi này."

"Cha, ngươi muốn nữ nhi lựa chọn ra sao? Sáu mươi năm tuổi thọ, nữ nhi trả không nổi, nếu như nữ nhi có thể trả, nữ nhi không có mảy may do dự, Dịch ca ra tay, mặc dù trong lòng nữ nhi áy náy nhưng cũng không biết có nên cản hay không, nếu như ngăn cản bỏ qua thời gian, nữ nhi cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cha đi chết." Triệu Thiến khóc lên.

Nghe nói như vậy, giờ phút này Triệu Qua giơ lên bàn tay lại chậm rãi buông xuống, sau đó lại quạt mình một bạt tay.

"Ai."

Hắn trùng điệp thở dài, sau đó lâm vào tự trách và thống khổ.

Triệu Thiến tiếp tục nói: "Cha, Dịch ca có một trăm năm mươi tuổi thọ, hắn không sao, sau này Dịch ca tu hành, tuổi thọ mất đi cũng có thể bù lại, chẳng lẽ cha không tin tốc độ tu hành của Dịch ca a?"

"Một trăm năm mươi tuổi thọ? Đây là sự thực? Ngươi không có gạt ta." Triệu Qua bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm nàng, hỏi.

"Dịch ca dùng Thọ Bàn đo, ta tận mắt nhìn thấy, không làm giả được." Triệu Thiến lau lau nước mắt, đứng lên nói.

Triệu Qua nói: "Gân rồng hổ cốt, khí huyết hùng hồn, thiên phú dị bẩm, có tuổi thọ như vậy chẳng có gì lạ, nhưng mất sáu mươi năm thọ tương đương với thiếu đi nửa cái mạng... cha con chúng ta thiếu Mạnh Đức rất nhiều a, sớm biết như thế, ngươi nên theo Mạnh Đức rời đi, giúp hắn chăm sóc phụ mẫu, hầu hạ sinh hoạt, còn có thể dạy đấu pháp ta chưa dạy xong cho hắn."

"Cha, nữ nhi lập tức đi tìm Dịch ca, dùng quãng đời còn lại để báo đáp ân tình của Dịch ca." Triệu Thiến nói xong, muốn đuổi theo.

Triệu Qua do dự một chút, cuối cùng vẫn kéo lại nữ nhi khi nàng bước ra: "Thời gian không đủ, Ly Hồn Hương sắp tàn, lúc này nói không chừng Mạnh Đức đã ra khỏi phố quỷ, thôi, thôi, suy cho cùng ta và Mạnh Đức không đủ duyên phận, trở về đi, trở về đi, sau này có duyên gặp lại, ngươi lại theo hắn."

"Tốt, hết thảy đều nghe cha." Triệu Thiến nhếch miệng, đành phải nhẫn nhịn xúc động trong lòng.

Lúc này.

Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng vang.

Động tĩnh lớn khiến cho Triệu Qua và Triệu Thiến lập tức giật mình.

"Nhanh, mau trở lại trong quan tài, môn thần trên cửa mất hiệu lực, âm binh quỷ vật sắp vào được, chúng ta không thể ở lại nơi này, phải trở về." Triệu Qua kịp phản ứng, dẫn theo nữ nhi vọt vào trong linh đường, sau đó nhanh chóng mở ra nắp quan tài.

Trong quan tài trống không.

Triệu Qua đưa nữ nhi vào trong quan tài đắp kín quan tài, sau đó mình nằm vào một cái quan tài khác bên cạnh, trên tay vận kình lực, nắp quan tài cũng bịch một tiếng vững vàng rơi xuống.

Hai người nằm vào, cửa nhà đột nhiên bị một trận âm phong đánh vỡ.

Âm phong vào nhà, thổi tiền giấy màu trắng trên đất bay tán loạn.

Ly Hồn Hương tàn.

Nhưng hai cỗ quan tài trong linh đường lại ly kỳ biến mất không thấy.

Cùng biến mất không thấy gì nữa còn có hai người Triệu Qua và Triệu Thiến trong quan tài.

Âm phong quét sạch một vòng, không phát hiện chút gì, cuối cùng lại thổi ra cửa sổ, rời khỏi căn nhà này, chỉ để lại bừa bộn đầy đất, còn có khối gỗ có quyền ấn.

Cùng lúc đó.

Một góc trong phố quỷ.

Lý Dịch ngồi xổm trên mặt đất, ngón tay đang rỉ máu.

Máu tươi nhỏ xuống một con ngựa bùn dưới đất.

"Thứ này có hiệu quả thật không? Chuyện ly kỳ như vậy, ta lại tin."

Giờ phút này trong lòng của hắn rất hoài nghi nhưng Lý Dịch không còn cách nào khác, chỉ có thể thử, bằng không có khả năng hắn sẽ bị vây chết trong đường phố quỷ dị này.

Mà sau khi máu tươi nhuộm đỏ nê mã, chuyện không thể tưởng tượng phát sinh.

Một trận âm phong màu đen vây quanh con nê mã này.

Gió càng ngày càng lớn, thổi Lý Dịch gần như mắt mở không ra.

Sau đó, Lý Dịch lại nghe được tiếng ngựa hí trong cuồng phong này.

"Lại có chuyện thần kỳ như vậy thật?"

Đợi đến âm phong màu đen tán đi, Lý Dịch nheo mắt, nhìn thấy một con tuấn mã màu đen thần dị xuất hiện ở trước mắt, tuấn mã này cũng không phải là vật sống, thân thể vẫn là bùn nhưng lại có thể tự do hoạt động.