"Người tu hành Linh Môi Cảnh có thể tay không săn giết hung thú Bưu chắc chắn không đơn giản, coi như đầu tư sớm." Dương Nhất Long cũng không quay đầu lại nói.
"Được rồi, Dương tổng." Từ Minh trả lời.
Rất nhanh.
Hai người đi thang máy tư nhân tới kho lạnh cất giữ các loại nguyên liệu nấu ăn trong nhà. Giờ phút này, thi thể con ác Bưu đó đang được bày dưới đất chờ đông lạnh xử lý.
Dương Nhất Long tựa hồ nhìn thấy chuyện ghê gớm gì, trong nháy mắt hắn vọt tới bên cạnh thi thể con ác Bưu này, sau đó ngồi xổm người xuống, duỗi tay vuốt ve một cái quyền ấn lõm xuống trên thi thể.
Dưới quyền ấn rất mềm mại, xương cốt bên trong đều bị đánh nát.
"Quyền thật cương mãnh." Dương Nhất Long thần sắc hơi động: "Loại quyền này đánh ra thế nào, nắm đấm giống như là bàn ủi ấn trên thân thể."
"Hơn nữa hàm dưới cứng rắn như thế lại bị người một quyền đánh nát, phải biết mật độ xương cốt của Bưu mạnh hơn người tu hành Linh Môi Cảnh, lấy yếu đối mạnh, muốn thắng, gần như không có khả năng, trừ phi..."
"Lý Dịch đó đánh không phải quyền mà là thuật."
"Hắn nắm giữ một môn quyền thuật, loại quyền thuật này không phải đến từ thế giới của chúng ta, là thế giới khác."
"Hết thảy có thể giải thích, chắc chắn hắn gặp kỳ ngộ khó lường trong khu nguy hiểm, chẳng những thân thể tiến hóa, còn học tập được quyền thuật mạnh mẽ, cho nên hắn mới có thể tay không tấc sắt đánh chết con Bưu này."
Chỉ kiểm tra một phen, Dương Nhất Long lập tức suy đoán ra hết thảy.
Nhưng mà cũng không kinh ngạc.
Bởi vì tình huống giống như Lý Dịch cũng không phải số ít, rất nhiều người tu hành đều có thể thu hoạch được kỳ ngộ trong khu nguy hiểm, nắm giữ kỹ nghệ khó lường, sau đó lại kết hợp tự thân diễn hóa ra thuật đặc biệt.
"Từ Minh, bây giờ Lý Dịch đó đang ở đâu?" Dương Nhất Long đứng lên.
Bây giờ hắn rất có hứng thú với người này, muốn đi gặp một lần.
"Bây giờ Lý Dịch đang trị liệu trong phòng điều trị, nhưng mà bây giờ hắn gặp một chút phiền phức, có một vị người tình huống Linh Môi Cảnh tên là Hạ Quân nói xấu Lý Dịch hại đồng đội, Lý Dịch chỉ trích Hạ Quân bán đồng đội cầu sinh trong khu nguy hiểm, hai người tranh chấp lẫn nhau, đang định mời Dương tổng ngươi làm người chứng kiến, phân biệt đúng sai."
Từ Minh mượn cơ hội này nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện: "Lý Dịch xác nhận là thật hay không, phải xem chứng cứ, bây giờ chứng cứ ngay ở trong bụng con Bưu này."
"Còn có chuyện như vậy sao?" Dương Nhất Long hừ một cái: "Nếu như Hạ Quân đó muốn chứng cứ, vậy thì đem thi thể con Bưu này theo, mổ bụng trước mặt mọi người, lấy đồ ra xét nghiệm, để cho người ta tâm phục khẩu phục, nếu như Hạ Quân này bán đồng đội cầu sinh thật, ta sẽ không bỏ qua hắn."
"Đi, ta đi với ngươi một chuyến, không có ta, trấn không được những người tu hành đó."
"Làm phiền ngươi, Dương tổng." Từ Minh trả lời.
Nhưng mà cùng lúc đó.
Lý Dịch lại vững như lão cẩu, trong khoảng thời gian này, hắn tắm rửa, khâu lại, băng bó vết thương, hơn nữa còn làm kiểm tra sức khoẻ toàn thân một lần, phát hiện trừ xương cánh tay có chút vết rách nhỏ xíu ra thì còn lại đều là một chút vết thương da thịt, không có ngại.
Hơn nữa nứt xương cũng không nghiêm trọng, người tu hành tố chất thân thể rất cao, không đến mấy ngày là có thể triệt để khỏi hẳn.
"Lần này kiểm tra sức khoẻ, ta phát hiện bây giờ mật độ cơ bắp, xương cốt thân thể ta cao hơn, hơn nữa chiều cao cũng gia tăng, trước khi ta tu hành mới 178 centimet, bây giờ lại đã đạt đến 185 centimet, trừ cái đó ra, bả vai càng rộng một chút, chân dài hơn, thân thể tự điều chỉnh sau khi tiến hóa khiến cho người ta có thể chạy và phát lực tốt hơn."
Lý Dịch nhìn báo cáo kiểm tra của mình, trong lòng thầm nghĩ.
Một khi thân thể tiến hóa, không ngừng đền bù thiếu hụt, để hình thể hướng tới hoàn mỹ.
"Cũng không biết chuyện Hạ Quân xử lý như thế nào, bây giờ ta có chút mệt mỏi, muốn trở về phòng ngủ một giấc." Giờ phút này, Lý Dịch ngồi dựa vào giường bệnh, hắn nhàm chán chơi điện thoại di động.
Hắn đầu tiên là mở ra camera giám sát trong nhà, xác định tình trạng cha mẹ mình. Lại quan sát tình huống vận hành khoang chữa bệnh một chút.
Hết thảy tốt đẹp.
Nhưng mà dịch dinh dưỡng sắp hết, trong hai ngày Lý Dịch phải trở về bổ sung mới được, lần này hắn kiếm không ít tiền, định mua chút dịch dinh dưỡng tốt, thuận tiện mua chút đồ điện gia dụng cho cái nhà nghèo rớt mồng tơi của mình.
"Cũng không biết ta săn giết con Bưu đó đáng giá bao nhiêu tiền, nếu như có thể kiếm một bút, ta muốn dẫn phụ mẫu dời xa khu phố cũ, cố gắng vào ở khu bình ổn."
Giờ phút này, mở rộng tầm mắt, nhu cầu của Lý Dịch cũng càng lớn, chẳng những phải tăng mức sống lên, còn phải thay đổi nơi ở.
Hắn lại xem giá phòng trong khu bình ổn trên điện thoại di động một chút.
Mặc dù giá phòng ở khu phố cũ không cao nhưng khu bình ổn không giống.
Xem xét giá phòng.
Lý Dịch giống như là trông thấy quỷ, bị hù lập tức để điện thoại di dộng xuống.
Cái này hoàn toàn không phải là mình có thể cân nhắc.
Đều là biệt thự, nhà cấp bốn, ít nhất là mấy ngàn vạn cất bước, tốt một chút chính là hơn trăm triệu, sao có thể mua được, cho dù dẫn đạo viên lương cao nhưng mà cũng phải không ăn không uống làm việc vài chục năm mới có thể mua được.
Chẳng lẽ người tu hành cũng phải gánh tiền vay mua nhà, cố gắng làm công trả nợ?
So với Lý Dịch bây giờ còn có tâm tình chơi điện thoại di động.
Lúc này tâm tình Hạ Quân cực kỳ hỏng bét, hắn lo lắng bất an, sắc mặt khó coi, cực kỳ lo lắng chuyện sắp xảy ra.
Nếu tìm ra chứng cứ thật, như vậy hắn xong rồi. Chẳng những ngay cả tiền bồi thường cũng không lấy được mà thậm chí còn bị đưa đến cục điều tra, ngồi tù.
"Nếu biết trước như vậy thì lúc đầu trong khu nguy hiểm ta nên giết Lý Dịch này." Giờ phút này, Hạ Quân cực kỳ hối hận, cảm thấy mình còn chưa đủ hung ác, không có làm tuyệt, cho nên mới để lại hậu họa như thế này.
Bây giờ hiện chỉ có thể cầu nguyện trong bụng con Bưu đó không có chứng cớ.
Chỉ có như vậy hắn mới có đường thoát.