TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu

Chương 87: Chương 87: Quyền thuật phiền phức (2)

"Được rồi, ngươi đi trước đi, ta ở chỗ này chờ, đoán chừng hôm nay người nhà người bị hại sẽ tới." Lữ Giác nói.

Lý Dịch gật đầu, lập tức xoay người rời đi.

Lữ Giác nhìn Lý Dịch rời đi, sau đó nhìn số tiền trong tay, không khỏi thở dài: “Lý Dịch quả là một người thú vị, có báo thù có ân báo ân, quen biết một người như vậy quả là một chuyện tốt. Nếu Triệu Hiểu Hiểu biết được những chuyện này, có lẽ sẽ hối hận cả đời."

Vừa rồi hắn chủ động nhận chuyện này là có ý đồ muốn kết bạn với Lý Dịch.

Cho dù chỉ làm quen cũng là một điều tốt.

Lữ Giác biết rất rõ, nếu bỏ lỡ cơ hội ngày hôm nay, sau này sẽ khó có thể gặp lại hắn.

Lúc này, Lý Dịch đang đi thang máy, chuẩn bị bắt taxi rời khỏi khu ổn định, trở về khu phố cũ.

Nhưng mà, thang máy di chuyển, nó lại đi xuống.

Điều kỳ lạ là rõ ràng Lý Dịch đã nhấn nút thang máy xuống tầng một nhưng thang máy vẫn không dừng lại khi đến tầng một, nó vẫn đi xuống, hắn nhấn nút nhiều lần nhưng thang máy không phản hồi gì cả, như thể nó mất kiểm soát.

“Hả?” Cảnh tượng như vậy khiến hắn cảm thấy có chút kỳ lạ.

Nhưng sau đó, Lý Dịch ý thức được điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên căng thẳng.

Thang máy không bị hỏng mà là bị kiểm soát.

Đinh!

Khi cửa thang máy mở ra.

Thang máy đưa Lý Dịch xuống tầng ngầm.

Nơi này đèn sáng, địa điểm rộng rãi, xung quanh có đường ray, cọc gỗ và thiết bị cử tạ, giống như một sân tập.

Tuy nhiên, ở giữa sân tập, một bóng người cao lớn đã sớm đứng đó, dường như đang đợi Lý Dịch đến.

Dương Nhất Long!

Lý Dịch ánh mắt khẽ động. Quả nhiên, trước đó trong lòng hắn bất an là đúng.

Dương Nhất Long để mắt tới hắn.

"Xin chào Lý Dịch, thật xin lỗi vì dùng phương thức như thế này gặp ngươi." Dương Nhất Long bình tĩnh nói.

Lúc này Lý Dịch bước ra khỏi thang máy, mỉm cười nói: “Ta biết số tiền 20 triệu ngày hôm qua không dễ dàng có được như vậy, Dương tổng, ở đây không có người nào khác, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề đi, Dương tổng coi trọng quyền thuật của ta đúng không? Dù sao ta chỉ là một tiểu tử nghèo, toàn thân trên dưới không có gì có thể vào mắt Dương tổng!”

"Không sai."

Dương Nhất Long gật đầu nói: "Quyền thuật của ngươi nhìn có vẻ đơn giản nhưng lại ẩn chứa bí mật về sức mạnh con người. Lý Dịch, cho ta một cái giá đi, ta muốn mua quyền thuật của ngươi, cái giá ta đưa ra sẽ không để cho ngươi bị thiệt."

Hắn không quanh co lòng vòng mà trực tiếp nói rõ mục đích của mình.

"Dương tổng, nếu ta không bán, ta sẽ giống như Hà Quân hôm qua, bị ngươi một kiếm xẻ làm đôi?" Lý Dịch lắc lắc hộp tiền trong tay: "Đồng thời, ngươi có thể lấy lại số tiền này hay?"

Dương Nhất Long cau mày, lập tức nói: "Lý Dịch, ngươi nói như vậy là ngươi có chút đánh giá thấp Dương Nhất Long ta. Ngươi cho rằng hôm nay Dương Nhất Long ta hẹn ngươi đến đây là muốn dùng vũ lực mua bán, chiếm đoạt? Nếu như ngươi không muốn bàn, ngươi có thể rời đi ngay bây giờ, ta sẽ không ngăn cản."

"Xin lỗi, Dương tổng, ta ở khu phố cũ, từ nhỏ đã quen nghèo khó, nhìn thấy quá nhiều thứ bẩn thỉu, khó tránh khỏi có ý nghĩ như vậy, ta không hề nghi ngờ nhân phẩm của Dương tổng. Chỉ là trong bầu không khí này, ta khó tránh khỏi nảy sinh ý nghĩ lung tung.” Lý Dịch xin lỗi.

Vẻ mặt Dương Nhất Long dịu đi một chút: “Có thể hiểu được, lần hẹn này ta đã không cân nhắc kỹ, không chào hỏi trước, dẫn đến có chút hiểu lầm. Ta xin lỗi ngươi.”

"Dương tổng, ngươi quá khách sáo."

Lý Dịch khoát tay mấy lần, sau đó nói: “Thành thật mà nói, trong lòng ta rất biết ơn Dương tổng. Ngươi không chỉ cho ta một công việc với mức lương cao mà còn mua con mồi của ta với giá cao, để ta có thể nắm giữ một số tiền lớn để cải thiện cuộc sống, Dương tổng quan tâm đến quyền thuật của ta, sẽ quá vô lý nếu lấy ra bán chác. Ta có thể diễn luyện miễn phí cho Dương tổng."

Nói xong, Lý Dịch để hộp tiền trong tay xuống, vừa đi tới vừa nhìn trái nhìn phải: “Ở đây hẳn là có camera.”

"Sau khi ta diễn luyện quyền thuật, Dương tổng có thể quay phim lại động tác của ta, sau đó sau đó phân tích rồi học tập. Về phần Dương tổng có thể học được bao nhiêu thì phải xem tài năng của Dương tổng."

"Lý Dịch, ta nói ta sẽ không để cho ngươi chịu thiệt, ra giá đi, chúng ta sẽ giao dịch công bằng, ta sẽ dùng tiền mua quyền thuật của ngươi. Như vậy, ta và ngươi sẽ không nợ nhau cái gì." Dương Nhất Long nghiêm túc nói.

Lý Dịch cười nói: “Được rồi, Dương tổng, ta kiếm đủ tiền từ ngươi, giá trị của quyền thuật cũng khó xác định, nếu ta đưa ra giá thấp, tất nhiên sẽ khiến người ta nghi ngờ Dương tổng ép buộc, nếu như giá đưa ra quá cao sẽ khiến ta trông có vẻ hơi vô ơn.”

"Vì vậy ta nghĩ tốt hơn hết là nên diễn luyện miễn phí để không xảy ra hiểu lầm."

Dương Nhất Long bỗng nhiên im lặng.

Lúc này, Lý Dịch đã nghĩ ra biện pháp đối phó, dạy quyền giả để đánh lừa Dương Nhất Long.

Sư phụ Triệu nói, chỉ cần một sai lầm nhỏ trong tư thế luyện quyền thì sẽ để lại vết thương tiềm ẩn và có thể dẫn đến tê liệt sau này.

Hơn nữa, ra quyền càng mạnh thì ám thương sẽ càng lớn, nếu tiếp tục luyền quyền sai kỹ thuật thì không khác gì tự sát.

Ngươi muốn có quyền thuật của ta. Ta muốn ngươi bị liệt. Chuyện này rất hợp lý.

Ta đúng là sinh ra đã xấu xa.