Giờ khắc này, ở trong sân biệt thự, một vị nữ tử dáng người cao gầy, để tóc đuôi ngựa thật dài đang nhắm mắt lại, ngồi trên đồng cỏ, một hít một thở cảm nhận mỗi một tấc đất, mỗi một cây cỏ xanh tồn tại chung quanh, loại cảm giác nhắm mắt lại thì có thể cảm nhận hết thảy mọi thứ xung quanh quá kỳ diệu.
Hơn nữa không chỉ như vậy, nàng còn có thể cảm nhận được tim đập của mình, cảm nhận máu của mình lưu động...
"Đây chính là linh cảm a?" Giờ phút này Ninh Vũ chậm rãi mở mắt, anh sáng trong cặp mắt của nàng càng ngưng luyện, cả người tựa hồ tiến hóa đến tầng thứ càng cao.
"Ninh Vũ, xảy ra chuyện.”
Chợt, ngay lúc này, một giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên sau lưng.