“Lâm tỷ ngươi yên tâm, ta cũng sẽ không đem sinh mệnh của mình ra đùa giỡn.” Lý Dịch nói.
“Ngươi biết rõ là tốt, lần này ta không khuyên ngươi, hết thảy phải cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng xâm nhập khu nguy hiểm, có chút sinh vật siêu phàm rất nguy hiểm, gặp thì trực tiếp chạy, không nên do dự.” Lâm Nguyệt dặn dò lần nữa.
“Được. Ta biết.” Lý Dịch nói.
Lâm Nguyệt lại nói: “Đúng rồi, hôm nay ta có một món quà cho ngươi, vốn là muốn tới trụ sở huấn luyện tìm ngươi tự tay đưa cho ngươi, bây giờ không có cách, ta chỉ có thể thông qua điện thoại tặng món quà này cho ngươi.”
“Lâm tỷ, quà gì?” Lý Dịch hiếu kỳ hỏi.