Lý Dịch hít sâu một hơi, tìm một chỗ an toàn ngồi xuống, sau đó tháo ba lô sau lưng xuống, lấy khăn trùm đầu da người tản ra mùi hôi thối ra, đồng thời cũng bỏ nê mã vào trong túi, chuẩn bị sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào, con súng ngắm, hắn chọn đeo lên, không còn cầm trong tay.
Bởi vì vũ khí súng ống không có hiệu quả với quỷ vật, trong phố quỷ gần như không phát huy được tác dụng gì.
Sau khi chuẩn bị xong hết tất cả, Lý Dịch đội khăn trùm đầu da người, sau đó cố ý dọc theo con đường lần trước, đi đến phố quỷ.
Bởi vì mở linh môi, Lý Dịch chỉ vừa bước vào phố quỷ một khắc thì lập tức nhìn thấy vô số thân ảnh quỷ dị xuyên thẳng qua, du tẩu bên cạnh mình, một số người này toàn thân tản ra tử khí, chỉ tới gần thì linh cảm của hắn đã dự báo, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.
‘Người’ trên phố quỷ thân phận rất phức tạp, nơi này có vong hồn chết oan, có người sống giả trang, cũng có âm binh thực lực đáng sợ, hơn nữa đồ trong này vừa có đồ thực tế, cũng có U Minh chi vật.