Nhưng những địa khí màu đen này bị mặt trời chiếu thì lại cấp tốc tiêu tán rất nhiều, nhưng mặt trời đang xuống núi, uy lực ánh nắng đang không ngừng cắt giảm, khí tức màu đen tràn ngập trên bầu trời sẽ chỉ theo thời gian trôi qua càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng nhất định sẽ bao phủ toàn bộ thiên địa.
Hơn nữa hôm nay mùng một, thiên tượng cũng rất khác thường, trên bầu trời một trái một phải, hai vầng mặt trăng màu đỏ nhạt hiện ra.
Hai vầng mặt trăng màu đỏ nhạt này so với bình thường thì càng tròn hơn, càng lớn hơn, có chút giống như mặt trăng mười lăm trên Địa Cầu, là thời điểm nó sáng nhất.
"Sư huynh, sư huynh, ngươi đang nhìn cái gì?" Lúc này Dung Nương lung lay cánh tay Lý Dịch, có chút hiếu kỳ dò hỏi.
"Tứ hải tám châu mỗi tháng mùng một đúng là không tầm thường.”