TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu

Chương 55: Sinh vật siêu phàm (2)

Hung vật hình người đó cũng nhận ra sát ý của hai người, cũng ngửi được hung hiểm, cho nên không có lựa chọn cứng đối cứng mà nhanh chóng đào tẩu, không cho Dương Nhất Long và Tần Tình có bất cứ cơ hội nào, đồng thời khi nó chạy trốn còn cố ý khống chế khoảng cách, khoảng cách này không đủ để bị đối phương đuổi kịp nhưng cũng có thể kịp thời quay đầu phản sát.

Hiển nhiên, hung vật hình người này cũng không tính buông tha cho hai người Dương Nhất Long và Tần Tình, cũng muốn xử lý hai tù nhân tà ác này ở chỗ này.

Có lẽ theo như hung vật này nghĩ thì tốc độ phát triển của Dương Nhất Long cũng quá nhanh, lần trước rõ ràng có cơ hội đánh chết hắn, bây giờ chỉ trong một thời gian ngắn thì hung vật suýt chút nữa bị đánh giết ngược lại, nếu như hôm nay nó vẫn không giết chết được Dương Nhất Long, để cho hắn tiếp tục trưởng thành tiếp thì bản thân nó cũng rất nguy hiểm.

Cả hai phe đều ôm ý nghĩ nhất định phải giết chết đối phương, chiến đấu vẫn đang tiếp tục, còn chưa kết thúc.

"Không phải là ảo giác, con mắt của ta đã có thể bắt đầu khóa chặt vật đó, là nó cố ý thả chậm tốc độ dẫn ta mắc câu, tiện tiến hành phản sát ta? Hay là tốc độ của nó giảm xuống?"

Tần Tình liên thủ với Dương Nhất Long vây giết trong chốc lát, không có lấy được bất kỳ thành quả nào, nhưng ở thời điểm này, nàng phát hiện tốc độ của vật đó bắt đầu chậm dần lại.

"Không, không phải nó cố ý thả chậm tốc độ, nó giống như chúng ta, khí lực bắt đầu suy kiệt, cho nên ánh mắt của ta có thể bắt giữ nó, đây là một cơ hội, nếu như bị mắt dọc của ta khóa chặt, như vậy thì có nghĩa là ta có cơ hội săn giết nó."

Sau đó Tần Tình nhìn thoáng qua Dương Nhất Long.

Giờ phút này Dương Nhất Long thở phì phò, ánh sáng sáng chói trên tay phải của hắn bây giờ đã trở nên ảm đạm rất nhiều, cũng sắp dập tắt, nhưng hắn vẫn cố gắng duy trì, bởi vì một khi chuôi 'Kiếm' này dập tắt, hôm nay hắn đừng hòng ngưng tụ ra được nữa, đến lúc đó khả năng hai người bị hung vật kia phản sát rất cao.

"Còn có cơ hội xuất thủ sao?" Hình như Dương Nhất Long cũng cảm nhận được ánh mắt của Tần Tình, hắn nhìn sang.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, tựa như đều đọc hiểu ý nghĩ của đối phương.

Tần Tình khẽ gật đầu ra hiệu một chút.

Ánh mắt Dương Nhất Long hơi có chần chờ, nhưng rất nhanh lại trở nên kiên định.

Sau một khắc.

Tốc độ của Tần Tình bỗng nhiên tăng lên, năng lượng còn thừa lại không nhiều trong cơ thể cũng đang điên cuồng tiêu hao.

Nàng muốn nghiền ép chút khí lực sau cùng để tranh thủ được một cơ hội xuất thủ cho Dương Nhất Long.

Trong hắc ám, bóng dáng Tần Tình tựa như một đạo bạch hồng bỗng nhiên lướt qua, chỉ trong chớp mắt thì nàng đã đuổi kịp bóng dáng hung vật, thậm chí đã vượt qua nó.

"Oa ~!"

Tiếng kinh hô, tiếng khóc nỉ non, tiếng thét vang lên.

Có vẻ như hung vật hình người này cũng không tính trước được là sẽ xuất hiện tình huống như vậy, nó vẫn luôn khống chế khoảng cách, cho nên bây giờ khi thể lực suy giảm mới khiến cho đối thủ bắt được cơ hội.

Thế nhưng khi nhìn thấy người xuất thủ là Tần Tình thì con hung vật hình người này lại tê rống lên, lập tức vươn một cánh tay như cánh tay người nhưng mọc đầy lông xù ra, có chỗ quái dị là trên cánh tay này không có bàn tay như nhân loại mà là móng vuốt của dã thú.

Móng phát quang óng ánh, tạo thành một cái ấn ký hình khuyên, cho dù không mở ra linh môi thì mắt thường cũng có thể nhìn thấy được cái ấn ký phát sáng này.

"Tần Tình, lui lại mau." Giờ phút này Dương Nhất Long có dự cảm không ổn, nhanh chóng quát lên.

Nhưng mà đã quá muộn.

Đến cảnh giới này, chém giết đều là hoàn thành trong nháy mắt.

Giờ phút này, bóng dáng Tần Tình và bóng dáng hung vật hình người đó chồng lên nhau trong giây phút ngắn ngủi, sau đó hai bóng người đột nhiên nhanh chóng tách ra, sau đó, bóng dáng Tần Tình bay ngược ra ngoài giống như diều bị đứt dây, máu tươi rơi vãi giữa không trung, trong nháy mắt trong không khí xuất hiện mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập.

Mà thân hình hung vật hình người đó chỉ dừng lại một chút, hơi lui về phía sau mấy bước mà thôi, cũng không có bị trọng thương.

Nhưng Tần Tình liều mạng ra tay cũng không phải là để săn giết nó mà là vì khiến cho nó ngừng lại một chút, sáng tạo cơ hội cho Dương Nhất Long xuất thủ thôi.

"Chết!"

Dương Nhất Long hai mắt phát sáng, như thần nhân hoành kích mà tới, trên cánh tay phải, một đạo ánh sáng hình kiếm chợt hiện, đồng thời lấy một cái tốc độ cực nhanh bay ra, chém thẳng tới phía hung vật hình người đó.

Cảm nhận được nguy hiểm tử vong.

Hung vật đó phát ra tiếng khóc nỉ non bén nhọn như trẻ con, sau đó quay đầu đi.

Nhưng mà đã quá muộn.

Xung quanh đột nhiên có ánh sáng sáng lên, sau đó một thanh kiếm vô hình đã xẹt qua thân thể của nó.

Mà trong khoảnh khắc ngắn ngủi ánh sáng chiếu rọi này, hung vật hình người mới chính thức lộ ra hình dáng của nó.

Đó là một con quái vật có thân thể người nhưng lại mọc ra một cái đầu tựa như dê rừng, dáng vẻ như thế này gần giống với hình tượng ác ma trong truyền thuyết phương Tây, nhưng lại hơi có một chút khác biệt, bởi vì miệng của hung vật đó mọc đầy răng nanh dữ tợn, khát máu mà tàn nhẫn.

Hiển nhiên, đây là một loại sinh vật siêu phàm không biết tên.

Nhưng mà giờ phút này.

Con sinh vật siêu phàm này lại bị chặt đứt làm đôi, máu tươi từ chỗ bị cắt ra dâng trào, rơi đầy đất.

Nhưng cho dù là bị trảm nhưng hung vật này vẫn không có chết, nó còn sống sót, hai móng trên hai cánh tay giống như cánh tay nhân loại phát lực, chống đỡ nửa người trên vồ tới muốn giết chết Dương Nhất Long.

Nhưng mà phản công như thế này cũng không làm nên chuyện gì.

Dương Nhất Long nộ khí chưa tiêu, lập tức nâng cánh tay phải lên vung vẩy chém xuống.

Trong nháy mắt, đầu của hung vật bị chém thành hai nửa.