TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu

Chương 79: Nói xấu

Không ít người xem xét lập tức phân biệt ra được đây đúng là vết thương do vuốt trảo của hung thú để lại khi chạy trốn.

"Hóa ra là chuyện như thế."

Nhìn thấy Lý Dịch nói có lý có cứ, còn có miệng vết thương làm chứng, ánh mắt bọn họ lập tức thay đổi, sau đó phức tạp nhìn về phía Hạ Quân, dù sao Hạ Quân chỉ nói miệng mà không có bằng chứng, không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh hắn bị quái vật truy sát là do Lý Dịch hại hắn.

Lý Dịch lại tiếp tục nói ra: "Hạ Quân, ngươi trời sinh tà ác, trong khu nguy hiểm, khi ngươi chạy trốn không chỉ hại có một mình ta thôi đâu, trước đó hai vị trợ thủ đi theo bên cạnh ngươi cũng bị ngươi hại chết, ngươi dùng Mục Kích tập kích bọn họ, mượn thi thể của bọn họ để ngăn chặn hung thú tập kích, nếu không thì sao ngươi có thể an toàn chạy về được, may mà người tu hành cuối cùng trước khi chết vạch trần dụng tâm hiểm ác của ngươi, nhắc nhở ta, nếu không thì ta cũng sẽ bị ngươi hại chết."

"Ngươi, ngươi đánh rắm, Lý Dịch, ta dùng Mục Kích tập kích đồng bạn bên cạnh ta lúc nào? Ngươi đang ngậm máu phun người, đang vu khốn ta, các vị không nên tin hắn, nếu như ta làm giống như hắn nói thì đã an toàn chạy về lâu rồi chứ đâu thể nào bị thương nặng như vậy."

Sắc mặt tái nhợt của Hạ Quân trong nháy mắt đỏ lên, mặc dù hắn cố ý khiến những người tu hành khác giúp mình ngăn chặn hung thú, nhưng không có dùng Mục Kích tập kích những người khác.

Không ngờ được là Lý Dịch thoạt nhìn trung thực bản phận, trên thực tế cũng là một bụng ý nghĩ xấu, bản lĩnh tung tin đồn thất thiệt này đúng là thuận lý thành chương.

Lý Dịch lại không cho hắn cơ hội phản kích, hắn cảm thấy nếu như muốn đối phó loại người này thì không cần nói đạo nghĩa cái gì, giội nước bẩn mà thôi, làm như chỉ một mình hắn biết làm còn người khác không biết vậy, hắn tiếp tục nói ra: "Ta nói xấu ngươi? Mọi thứ đều cần phải có chứng cứ, nếu như ngươi cho là ta hại ngươi vậy thì ngươi hãy lấy chứng cứ ra, đừng có tỏ vẻ thê thảm để lừa gạt người khác đồng tình với ngươi."

"Ta, ta không bỏ ra được chứng cứ, nhưng Lý Dịch, chứng cứ của ngươi đâu? Ngươi nói ta hại chết hai vị trợ thủ bên người, còn dẫn dụ con Bưu đó đi tập kích ngươi, vậy ngươi cũng phải lấy ra được chứng cứ để mọi người tâm phục khẩu phục đi, nếu như ngươi có thể lấy ra chứng cứ, chuyện này ta nhận, nhưng nếu như ngươi không lấy ra được chứng cứ thì chứng tỏ là ngươi đang vu khống ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Hạ Quân ngồi trên giường bệnh giận dữ hét, cực kỳ phẫn nộ, ngay cả vết thương cũng rách ra lần nữa, có máu tươi tràn ra. Nhưng mà trong lòng hắn hoàn toàn không tin là Lý Dịch có thể lấy ra được chứng cứ gì. Người cũng đã chết trong khu nguy hiểm, bây giờ đoán chừng thi thể cũng không còn nữa, lấy đâu ra chứng cứ?

Cho nên dưới tình huống không có chứng cứ, Hạ Quân lẽ thẳng khí hùng, không e sợ chút nào.

Lý Dịch nhìn chằm chằm hắn, sau đó lên tiếng nói ra: "Muốn chứng cứ phải không? Ta cho ngươi, nhưng mà phải có người làm chứng mới được, Từ Minh, chuyện này ta muốn Dương Nhất Long ra mặt làm người chứng kiến, ngươi có thể thông báo cho hắn một chút hay không?"

Sau đó hắn nhìn về phía chủ quản Từ Minh đang đứng bên cạnh.

Từ Minh lập tức gật đầu nói: "Chuyện này liên quan đến án mạng hai vị người tu hành, nếu như ngươi có thể lấy ra được chứng cớ, ta có thể đi mời Dương Nhất Long tới làm chứng."

"Chứng cứ đang ở trong bụng của con ác Bưu đó, nếu như hết thảy đúng như ta nói, chắc chắn hai vị trợ thủ đi theo bên cạnh Hạ Quân bị con ác Bưu đó ăn, vừa khéo, thi thể con ác Bưu đó bị ta đem về, chỉ cần mổ bụng của nó ra, sau đó lấy huyết nhục ở trong đó ra đem đi làm xét nghiệm thì chắc chắn mọi chuyện sẽ rõ ràng." Lý Dịch nói.

"Có lý, thật không thể giả, nếu như đúng là như vậy, mổ bụng nó ra là có thể tìm được chứng cứ, cho dù là một khối xương cốt không có tiêu hóa, chỉ cần làm kiểm tra DNA thì có thể biết kết quả, vừa khéo trong phòng điều trị này cũng có thiết bị chuyên dụng để làm kiểm tra, ngươi chờ một chút, đi tắm rửa sạch sẽ, xử lý vết thương trước đi, ta sẽ sắp xếp xử lý."

Lúc này Từ Minh cam đoan sẽ xử lý tốt chuyện này.

"Được, vậy ta sẽ chờ kết quả ở chỗ này." Lý Dịch nói.

Từ Minh không có chậm trễ, lập tức rời khỏi chỗ này trước.

Chuyện này rất nghiêm trọng, dính đến án mạng, cũng dính đến danh dự của người tu hành, hơn nữa còn trong thời khắc mấu chốt này, một khi xử lý không tốt sẽ gây ra hậu quả rất nghiêm trọng.

"Cái gì, ngươi đem thi thể của con ác Bưu đó đến đây?" Giờ khắc này, Hạ Quân có chút luống cuống.

Nhưng mà sao có thể như vậy được chứ.

Sao Lý Dịch có thể giết chết con Bưu đó được.

Hắn một người tình huống ngay cả linh môi cũng không có mở ra. . . chờ một chút, không đúng, hình như hắn đã mở ra linh môi.

Chợt.

Lúc này Hạ Quân mới chú ý tới con mắt Lý Dịch cực kỳ sáng tỏ, phát quang óng ánh, đây là dấu hiệu tiến vào Linh Môi Cảnh.

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn lập tức trở nên lạnh lẽo.

"Không, không thể như vậy, cho dù hắn mở ra linh môi thật thì chắc chắn hắn cũng không thể nào đánh thắng được con Bưu đó." Hạ Quân ngồi trên giường bệnh, sắc mặt thay đổi không chừng, trên trán bất tri bất giác đã toát ra mồ hôi lạnh.

Lừa giết đồng đội, nếu như chuyện này được chứng thực thì đời này hắn không trở mình nổi nữa.

Chính là bởi vì như thế cho nên lúc trước hắn mới muốn hại chết luôn cả Lý Dịch.

Như vậy thì sẽ không có ai biết được những chuyện mà mình đã làm trong khu nguy hiểm.