Tiếng lửa tí tách vang lên không ngớt, nửa khu rừng bị thiêu rụi thành tro tàn đen kịt, trên mặt đất thây chất thành đống, lác đác vài bóng người đi lại giữa cảnh hoang tàn, tìm kiếm xem còn sót lại kẻ địch nào không.
Thanh niên trước đó còn tự tin hô hào với binh mã triều đình, giờ phút này đang ngồi xổm trên một sườn núi, ánh mắt trống rỗng.
Hắn tóc tai bù xù, sắc mặt vàng vọt, gầy trơ xương, trải qua một hồi chém giết đẫm máu mà không hề bị thương, cả người dính đầy máu của người khác. Chỉ là vẻ hung lệ vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, trong mắt chỉ còn lại sự mờ mịt.
"Tương Đồng ca ca." Phía sau bỗng nhiên có một tiếng gọi non nớt.
Thanh niên quay đầu lại, phát hiện một cô bé gầy như que củi, tay nắm chặt một gói lương khô.