Lúc ấy Sở Lương cũng đã chuẩn bị hai phương án, một là mượn thế lực Thục Sơn, đối với những đạo tặc dám xâm phạm uy nghiêm của Hồng Miên Phong, tuyệt không dung thứ, dù phải đào sâu ba thước đất cũng phải bắt về xử lý.
Phương án còn lại là mượn thế lực hắc đạo, phát động treo thưởng giá cao. Cho dù phải bỏ ra cái giá vượt quá giá trị bảo vật, cũng phải diệt trừ toàn bộ đạo tặc cùng sư môn, thân quyến của chúng. Việc này vẫn luôn được tiến hành bí mật, rất nhiều người cấp cao của Hồng Miên Phong cũng không hề hay biết. Nhưng trong giới hắc đạo của tu tiên giới, nó đã để lại danh tiếng không nhỏ.
Không bao lâu sau, người trên giang hồ đều biết được sự tàn nhẫn của Hồng Miên Phong, khác hẳn với khí chất danh môn chính phái của Thục Sơn. Hồng Miên Phong kế thừa phong cách của Ngân Kiếm Phong, giống như Đế Nữ Phượng giết người, không hỏi giá nào, chỉ hỏi ở đâu.
Cường giả có tu vi càng cao thì càng khó che giấu thân phận, Thục Sơn phái luôn có cách tìm tới cửa, từ đó về sau cũng dần dần không còn ai dám nhòm ngó bảo vật của Hồng Miên Phong nữa.
Vì vậy mấy vị cung phụng Tứ Cực Đường này khi dừng chân nghỉ ngơi cũng khá thả lỏng, ba người ngồi tại chỗ khoanh chân điều tức, hai người đứng trước sau cảnh giới. Hai người đang dùng thần thức quan sát xung quanh cũng vừa nói vừa cười.