Phù Dao quốc, Thương Lãng Thành.
Vốn là một đảo quốc lớn nhất nhì ở Đông Hải mênh mông, nơi đây phồn hoa trù phú hoàn toàn không hề kém cạnh so với Cửu Châu của Vũ triều. Điểm khác biệt có lẽ là Vũ triều có đến cả chục tòa thành lớn như vậy, còn cả Phù Dao quốc chỉ có thể nuôi dưỡng nổi một Thương Lãng Thành. Ngoài quốc đô ra, các nơi bên ngoài thành đều là đồng ruộng thôn quê.
Nhưng dù thế nào đi nữa, sự phồn thịnh của riêng Thương Lãng Thành cũng đủ khiến người ta kinh ngạc.
Tại Hoa Chi Lâu nổi tiếng trong thành, nhã gian trên tầng ba, sau lớp rèm mỏng manh, Sở Lương và Lâm Bắc ngồi đối diện nhau không nói gì.
"Ngươi thưởng thức nổi không?" Sở Lương khẽ cụp mắt, "Dù sao thì ta không thể."