Truyền thuyết kể rằng, vào thời thượng cổ xa xưa, tại Nam Vực từng có một vị Tà Thần xuất thế. Thần thông quảng đại, hung diễm ngút trời, thống lĩnh vô số yêu ma tà túy, gieo rắc cảnh máu tanh vô tận chốn nhân gian.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng này, tiên giới khi ấy chưa đoạn tuyệt với nhân gian đã ra tay. Trời giáng xuống một ngọn đại sơn mênh mông đem hắn trấn sát, nhờ đó mới cứu vớt được bách tính.
Ngọn núi kia rộng lớn vô cùng, mới có thể trấn áp được vị Nam Vực Tà Thần kia cùng đám yêu tà dưới trướng. Từ đó, dãy núi này được gọi là "Trấn Nam Vực Sơn". Bởi vì có vô số tà ma chôn xương nơi đây, nên trong Trấn Nam Vực Sơn thường xuyên xảy ra những chuyện tà quỷ, tạo thành vô số cấm địa, hiểm địa, yêu tà chi địa.
Nhưng nơi quỷ dị thường xuất hiện trọng bảo, lại hấp dẫn vô số tu hành giả liều mạng xông vào, lấy tính mạng ra đánh cược. Mỗi năm không biết có bao nhiêu người vĩnh viễn ở lại nơi đó, chẳng qua cũng ứng với câu nói xưa:
"Nhân vi tài tử, điểu vi thực vong." (Người vì tiền mà chết, chim vì ăn mà vong mạng).