Địa Sát Sử ra đi rất thanh thản.
……
"Các ngươi không nghe thấy sao?"
Trong thanh âm của hắn ẩn chứa sự tức giận… Bởi vì hắn phát hiện, sau khi nghe được lời uy hiếp, ba tên Câu Hồn Sứ nhỏ bé này cư nhiên không một ai động đậy. Không những không dâng bảo vật, ngược lại còn nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, khiến hắn bất giác cảm thấy một sự khinh miệt.
"Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi." Hòa thượng Phổ Thiện khoát tay: "Ngươi cũng gấp gáp quá."