"Đáng hận!"
Khi người của quan phủ và bọn Sở Lương vây thành một đoàn, những tu hành giả khác trong khách điếm đều tụ tập xung quanh xem náo nhiệt. Trong số đó, lẫn một lão giả thân hình cao lớn, tướng mạo cằm nhọn mắt tròn, đôi mắt sáng quắc, ẩn trong bóng tối lặng lẽ quan sát hết thảy.
Đây chính là bạch viên hóa hình trong sơn cốc kia.
Nó cư trú trong cốc nhiều năm, sớm đã coi toàn bộ linh thực trong sơn cốc là vật sở hữu của mình, trước đó bị Sở Lương cướp mất Kiếm Diệp Huyền Dương Hoa, trong lòng nó oán hận vô cùng. Lúc này mới lặng lẽ bám theo, dùng độc kế vu oan giá họa báo thù.
Trong kế hoạch của nó, nếu có thể đổ tội giết người lên đầu Sở Lương, tự nhiên là tốt nhất. Nếu không thể, chỉ cần Kim Mao Hống bị chế trụ một lúc, nó đi tìm hai thiếu niên kia báo thù, đoạt lại thiên tài địa bảo tự nhiên không thành vấn đề.