"Đây là... Bùa định vị?"
Trong động quật sâu hun hút, Huyền Âm Tử nhìn chiếc Đàn Lục Linh thứ ba vừa trở về, trên đó có dán một lá bùa vàng, hai tay hắn khẽ run rẩy.
Có Bùa định vị tức là đã có người chú ý tới Đàn Lục Linh của hắn. Tuy lá bùa này không thể xác định được vị trí phong ấn, người kia khó lòng tìm đến, nhưng đây cũng là tin tức duy nhất hắn nhận được từ bên ngoài trong ngần ấy năm qua.
Đây chính là hy vọng thoát khốn!
Trong đôi mắt khô cạn của hắn bỗng lóe lên ánh sáng đã lâu không thấy! Quả nhiên, trời không tuyệt đường người!